Anh mím môi, từ cổ họng phát ra một âm tiết: “Phải.”
Đàn Linh Âm buông tay xuống, cười tươi nói: “Tôi biết mà! Cảm ơn anh!”
Hoắc Cảnh Nghiên nuốt nước bọt, giơ ô đi về phía xe, “Về thôi.”
Đàn Linh Âm vội vàng đi theo bên cạnh anh, sợ bị mưa ướt nên càng dựa sát vào anh hơn.
Nhìn nghiêng khuôn mặt anh, Đàn Linh Âm phát hiện tai anh đỏ lên, đỏ đến tận cổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây