Chấn Kinh! Thiên Kim Giả Là Lão Tổ Huyền Học

Chương 34:

Chương Trước Chương Tiếp

Lý Nhạc Nhạc lập tức lên tiếng phụ họa, “Đàn Linh Âm, sao cậu lại không biết xấu hổ như vậy! Dù có bị đuổi ra khỏi nhà cũng không thể quyến rũ chồng người khác!”

Đàn Linh Âm đứng dậy, giơ tay tát vào mặt Lý Nhạc Nhạc, “Con ruồi ở đâu ra mà ồn ào quá.”

Lý Nhạc Nhạc bị tát đau điếng, lập tức lao tới định túm lấy mặt Đàn Linh Âm.

Đàn Linh Âm giơ tay chắn lại, tay phải thuận thế đẩy một cái, khiến cô ta ngã nhào vào người Đàn Nhã Nguyệt.

Đàn Nhã Nguyệt đi đôi giày cao gót tinh xảo, lập tức mất thăng bằng ngã xuống, kẹp tóc trên đầu cũng lệch đi.

Lý Nhạc Nhạc vội vàng đỡ cô ta dậy, liên tục xin lỗi: “Nhã Nguyệt xin lỗi, xin lỗi, đều là do Đàn Linh Âm đẩy tôi.”

Đàn Nhã Nguyệt thực sự không giận cô ta, mà giơ tay tát về phía Đàn Linh Âm.

Khi còn cách má Đàn Linh Âm hai tấc, cổ tay của cô ta bị nắm nhẹ nhàng.

Đàn Linh Âm dùng hai ngón tay nắm lấy cổ tay cô ta, rồi hất ra với vẻ ghét bỏ, “Người cô bẩn quá, toàn mùi dâm đãng, chạm vào cô làm bẩn vận khí của tôi.”

Đàn Nhã Nguyệt hét lên đầy giận dữ: “Cô nói ai dâm đãng hả? Con đĩ chết tiệt! Cô mới là đồ không biết xấu hổ!”

Cô ta nói xong liền lao về phía Đàn Linh Âm, sau đó bị cô tát cho một cái.

Cái tát này lập tức khiến Đàn Nhã Nguyệt chảy máu miệng.

“Sao cô dám đánh tôi!” Đàn Nhã Nguyệt đưa tay che mặt lại, nhưng lại chạm vào thứ gì nhớp nháp, cô ta cúi đầu nhìn rồi hét lên: “Máu!”

“Ai bảo cô bẩn thỉu, đã không muốn ra tay mà cô cứ tự đâm đầu vào đòi đánh làm gì.”

Sau đó Đàn Linh Âm từ trong túi xách lấy ra một gói khăn giấy khử trùng, bình tĩnh lau bàn tay vừa tát Đàn Nhã Nguyệt, tức giận nói: “Phải lau cho thật sạch, tránh chạm vào mấy thứ bẩn thỉu.”

Ba người bọn họ như một vở kịch, khiến các học sinh trong lớp nhìn không chớp mắt.

Đàn Linh Âm ra tay nhanh nhẹn, lực đạo lại mạnh mẽ.

Nhìn Lý Nhạc Nhạc và Đàn Nhã Nguyệt, một người mặt sưng lên, một người khóe miệng bị đánh rách.

Thật đáng sợ!

Lý Nhạc Nhạc ôm mặt khóc: “Tôi sẽ đi mách thầy cô!”

Đàn Nhã Nguyệt nghiến răng nói: “Mách với chủ nhiệm giáo dục ấy, để cô ấy dạy dỗ con hồ ly tinh này!”

Lý Nhạc Nhạc chạy vụt đi, vừa khóc vừa la hét bảo Đàn Linh Âm đợi đấy.

Đàn Linh Âm bình tĩnh ngồi xuống, thong thả sắp xếp bàn học.

Đàn Nhã Nguyệt tức giận nói: “Đợi đấy, lát nữa chủ nhiệm giáo dục đến sẽ có chuyện hay cho mà xem!”

“Tôi đang đợi đây.” Đàn Linh Âm không thèm nhìn cô ta một cái.

Sau hai tiết học liên tiếp, Lý Nhạc Nhạc vẫn chưa quay lại.

Đàn Nhã Nguyệt cũng vì khóe miệng chảy máu mà phải nghỉ ngơi ở phòng y tế.

Cho đến tiết học cuối cùng buổi sáng, Lý Nhạc Nhạc mới hùng hổ quay lại, phía sau còn có Đàn Nhã Nguyệt.

Phía sau hai người còn có một phụ nữ đeo trang sức lấp lánh.

Người phụ nữ mặt tròn mắt hạnh, trông rất phúc hậu.

Chính là Triệu phu nhân.

Lý Nhạc Nhạc không để ý đến giáo viên đang giảng bài trên bục, vừa bước vào lớp đã lớn tiếng nói: “Chính là cậu ta! Cậu ta đã đánh em và Nhã Nguyệt, khóe miệng của Nhã Nguyệt cũng bị cậu ta đánh rách!”

Triệu phu nhân nhìn về phía giáo viên trên bục giảng, nhẹ nhàng nói: “Xin lỗi, có học sinh báo cáo rằng có người đánh nhau trong lớp, tôi đến để xem xét.”

Triệu phu nhân nói với vẻ mặt nghiêm túc, nhìn theo hướng tay chỉ của Lý Nhạc Nhạc.

Đàn Linh Âm mỉm cười nhìn bà, sau đó giơ tay vẫy.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)