Chấn Kinh! Thiên Kim Giả Là Lão Tổ Huyền Học

Chương 33:

Chương Trước Chương Tiếp

Lý Nhạc Nhạc bên cạnh nghe mà ngớ người, không ngờ tiểu thư thật của nhà họ Đàn lại dám nói mấy lời như vậy, xem ra là người không có đầu óc.

Sau này cô ta phải nịnh bợ Đàn Nhã Nguyệt thật tốt, chắc chắn sẽ có lợi.

“Đến đây, mang những thứ này vào.” Bóng dáng Triệu Đức Minh bỗng xuất hiện ở cửa lớp.

Lưu Trình lập tức bước tới, “Hiệu trưởng, ngài đến rồi.”

Triệu Đức Minh cười nói: “Đúng vậy, tôi đến đưa đồ dùng học tập cho Đàn Linh Âm, cô ấy đâu?”

Đàn Linh Âm giơ tay, “Ở đây.”

Triệu Đức Minh lập tức cười nói: “Nhanh, mang đồ cho cô ấy.”

Triệu Đức Minh đi theo hai chàng trai đến bên bàn Đàn Linh Âm, ân cần hỏi: “Cô xem những thứ này còn thiếu gì không, tôi sẽ mua ngay.”

Đàn Linh Âm lật xem sách vở trên bàn, rồi cầm lên các dụng cụ học tập mới tinh xem xét.

Sau đó cô đứng dậy nói: “Cảm ơn hiệu trưởng đã quan tâm, mọi thứ đều đủ rồi.”

Triệu Đức Minh thoáng vui mừng, nhìn vị trí của cô, liền nhíu mày, “Sao cô ngồi ở góc này, thế này sao được?”

Ông quay đầu định nói chuyện với Lưu Trình, nhưng bị Đàn Linh Âm ngắt lời.

“Hiệu trưởng, là tôi muốn ngồi ở đây, gần cửa sổ thoải mái.”

Thấy cô cười, Triệu Đức Minh không nói thêm gì.

Ông dặn dò: “Sau này thiếu gì cứ nói với tôi, tôi sẽ sắp xếp.”

Đàn Linh Âm cười gật đầu: “Cảm ơn ngài.”

“Không có gì!” Triệu Đức Minh cười lớn rồi rời khỏi lớp.

Mọi người trong lớp đều nhìn Đàn Linh Âm như nhìn vật lạ, họ không hiểu tại sao hiệu trưởng Triệu, người giàu nhất Nam Thành, lại kính trọng Đàn Linh Âm như vậy?

Nhìn nụ cười trên mặt ông, nịnh nọt đến mức có thể nở hoa!

Đàn Linh Âm bình tĩnh ngồi xuống, bắt đầu sắp xếp sách vở của mình.

Cô nhớ theo thời khóa biểu, lát nữa sẽ học môn Ngữ văn.

Nhìn cuốn sách Ngữ văn mới tinh, khóe miệng cô khẽ nhếch lên.

Vừa hay cuốn trước bị cô lật nát, thỉnh thoảng trong giờ học cô còn vẽ nhiều bản phác thảo bùa chú.

Bị Đàn Nhã Nguyệt vứt đi cũng tốt, tránh làm cô phân tâm khi đọc sách.

Buổi tự học buổi sáng nhanh chóng kết thúc, Lưu Trình rời khỏi lớp.

Ngay lập tức, mọi người trong lớp đều đồng loạt quay đầu nhìn Đàn Linh Âm.

Móng tay của Đàn Nhã Nguyệt gần như bấm vào lòng bàn tay, ánh mắt ghen tị nhìn Đàn Linh Âm.

Tại sao, tại sao cô ta là một cô nhi bị đuổi khỏi nhà họ Đàn mà vẫn nhận được sự quan tâm của Triệu Đức Minh?

Chẳng lẽ giữa Đàn Linh Âm và Triệu Đức Minh có chuyện gì mờ ám?

Đàn Linh Âm nhận thấy ánh mắt của cô ta, liếc nhìn lạnh lùng, khóe miệng nở nụ cười lạnh.

Sau khi bị quỷ sắc nhập mộng, cả thân thể và tâm trí của Đàn Nhã Nguyệt đều thay đổi.

Bất cứ khi nào thấy một người đàn ông cùng một người phụ nữ đứng cùng nhau là cô ta đều tự nhiên nghĩ hai người có mối quan hệ mờ ám.

Sắc dục của cô ta đã bị dục vọng khuếch đại vô hạn, khiến toàn thân cô ta bị dục vọng thống trị.

“Đàn Linh Âm, dù sao cô cũng từng là con gái nhà họ Đàn, sao có thể làm ra chuyện trái luân thường đạo đức như vậy chứ?” Đàn Nhã Nguyệt bị nụ cười của cô làm cho loá mắt, không nhịn được mà đứng dậy.

Cô ta bước nhanh về phía Đàn Linh Âm, đập mạnh lên bàn học, “Cô có biết không, vợ hiệu trưởng chính là chủ nhiệm giáo dục của chúng ta!”

“Cô còn biết xấu hổ không, còn có đạo đức không!?”

Giọng cô ta đầy phẫn nộ, như thể đang đứng trên đỉnh cao đạo đức.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)