“Tất nhiên là không rồi, em đẹp thế này, chắc chắn là rất vui!” Đàn Linh Âm cười tươi nói, quay đầu nhìn mẹ Vương phía sau đang giúp cô nâng váy: “Chỉ là váy hơi dài, cần có người nâng.”
Mẹ Vương nói: “Để tôi làm.”
“Mẹ Vương cũng đi ăn cùng sao?” Đàn Linh Âm ngạc nhiên, vì thường thì mẹ Vương không rời khỏi trang viên.
Bà ấy khẽ ho một tiếng: “Váy đẹp thế này, để người khác nâng tôi không yên tâm.”
“Vậy chúng ta cùng đi ăn nhé.” Đàn Linh Âm cười nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây