“Đương nhiên rồi, thân phận của Hoắc tổng không thích hợp vào hội trường giơ bảng.” Lý Hành cười hì hì, nịnh nọt: “Hoắc tổng rất ít khi đích thân đến buổi đấu giá, thường là trợ lý trang sức của công ty đến, lần này là để tặng quà cho thiếu phu nhân nên mới đích thân đến.”
Hoắc Cảnh Nghiên khẽ nhướng mày, môi mỏng khẽ mở, giọng lạnh nhạt: “Nhiều lời.”
Nhưng trên mặt rõ ràng mang theo nụ cười nhẹ.
Đàn Linh Âm dựa vào sofa nhìn anh: “Hóa ra là vì em nên anh mới đến đây à?”
Hoắc Cảnh Nghiên bị đôi mắt đẹp của cô nhìn chằm chằm, tai hơi nóng lên, anh che miệng khẽ ho một tiếng: “Khụ, cũng không hoàn toàn là vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây