Anh bước ra khỏi thang máy, hương nhài nhẹ nhàng theo sau.
Đàn Linh Âm không kìm được lùi lại một bước, trong mắt đầy vẻ hoảng loạn.
Cô quay người định đi, nhưng bị người đàn ông phía sau gọi lại: “Sao không để ý đến anh?”
Hoắc Cảnh Nghiên bước nhanh đến trước mặt cô, cúi xuống nhìn chằm chằm vào mặt cô, ánh mắt chăm chú và nghiêm túc: “Sắc mặt trông vẫn ổn, em định xuống ăn sáng à?”
Ánh mắt Đàn Linh Âm không kìm được liếc nhìn đôi môi mỏng của anh, vội vàng nhắm mắt lại niệm tĩnh tâm chú.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây