Cô ngã vào lòng anh, vội vàng dùng tay kia đẩy ngực anh ra: “Hoắc tiên sinh!”
Hoắc Cảnh Nghiên nắm chặt tay cô, ánh mắt nóng bỏng nhìn khuôn mặt xinh đẹp gần trong gang tấc: “Vẫn gọi tôi là Hoắc tiên sinh sao?”
“A Nghiên...” Đàn Linh Âm bị ánh mắt của anh làm cho bối rối.
Vừa mới tính ra rằng cô và Hoắc Cảnh Nghiên là định mệnh của nhau, giờ lại phát triển thành tình huống này.
Dù cô là huyền sư lão tổ, cô cũng không thể kiểm soát được nhịp tim đang đập nhanh của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây