Đàn Linh Âm lắc đầu, ánh mắt kiên định nói, “Mẹ, đã được trời ban cho xương huyền linh, con nhất định phải đi trên con đường huyền môn này.”
“Hiện tại con đã học được ngũ thuật huyền học, càng không thể bỏ qua những việc này, nếu không chẳng phải lãng phí tài năng mà sư phụ đã truyền cho con sao?”
Dung Uyển Thục lo lắng hỏi, “Nhưng những yêu ma quỷ quái đó rất nguy hiểm, con không sợ sao?”
Đàn Linh Âm chớp mắt, “Trong mắt huyền sư, chúng không đáng sợ chút nào, đó đều là công đức cả!””
“Công đức? Tích lũy công đức để làm gì? Con đâu phải là Bồ Tát.” Dung Uyển Thục không hiểu những điều này, bà chỉ quan tâm đến sự an nguy của Đàn Linh Âm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây