Báo Nanh Kiếm vén mí mắt, lười biếng đáp: “Hẳn là không vấn đề gì, để lão tử thử xem.”
Nó tiện tay vẽ một cái, một khe rách không gian xuất hiện trong thùng, đợi sau khi hai người tiến vào Hư không, nó có thể thông qua khe rách không gian nhìn thấy vách thùng bên ngoài, liền gật gật nói: “Có thể đi thông. Chỉ cần khe rách không bị đóng lại, bất kể chúng ta đi ra lúc nào cũng đều ở trong “Thùng rửa chân””.
Ánh mắt Tiêu Dao cong cong, tươi cười càng rõ, nói: “ Cái thùng xí này sáng tạo đấy, quả thật rất tiện cho chúng ta, đường đến bãi đất hoang xa xôi ít nhất cũng phải mất mười ngày nửa tháng, nếu có thể ở trong Thùng rửa chân mà tiến vào Hư không thì vừa không chậm trễ tu luyện vừa không sợ người khác phát hiện, nhất cử lưỡng thiện.”
“Quả thật” Nghe nàng nói như thế, Báo Nanh Kiếm mới để ý, nó ra khỏi Hư không dùng móng vuốt vỗ vỗ vách thùng “Không tệ, điểm này đủ để bù lại dáng vẻ đáng khinh của mày.”
Hai người hò hò hét hét trong Thùng rửa chân một hồi, đảo mắt đã gần tới hoàng hôn, trước khi trời tối hẳn, cuối cùng Tiêu Dao cũng tới được Hoàng thành của đại lục Thái Cổ - Phượng Dương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây