Xuất phát từ bản tính của thương nhân, nhìn thấy bảo vật liền không tự chủ được mà muốn sờ một cái, nam tu béo xấu hổ cười cười, dùng giọng nói hoàn toàn khác với vẻ thờ ơ lúc trước:
“ Đạo hữu, là do trí nhớ ta không tốt lắm, để ta dẫn đạo hữu lên lầu ba, thuận tiện gọi giám bảo sư lên.”
Phàm là thương nhân thì không ai không hám lợi, Tiêu Dao cũng chẳng so đo mà đi theo ông ta lên lầu ba.
Không khí trong lầu ba khác hẳn hai lầu dưới, người ở đây đều là tu sĩ Kim Đan kỳ, tu sĩ Trúc Cơ kỳ như Tiêu Dao rất ít, hầu như không có mấy. Tiêu Dao vừa lên đã nhận thấy vài đạo thần thức đảo qua mình, nhưng nàng cũng không sợ hãi, bởi trong đó không có tu sĩ Nguyên Anh vô cực.
Nam tu béo đưa Tiêu Dao đến trước một quầy hàng, sau đó nói nhỏ vài câu với nữ tu phụ trách ở đó rồi rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây