“Cho dù là vậy thì một nữ tử cũng không thể độc ác như vậy được! Độc phụ, trả pháp bảo của Vũ Hà lại đây, như vậy ta sẽ không truy cứu nữa.”
Ôi trời, kẻ này mù có chọn lọc sao? Nữ nhân của hắn hạ sát thủ với người khác thì đáng thương, còn nàng vì phòng vệ thì lại nói là độc ác, bản lĩnh đổi trắng thay đen của hắn đúng là hiếm có khó tìm, biết thế mình đã thật sự hạ sát tâm, vậy mới không phụ cái danh độc phụ này.
“Hóa ra Lí đạo hữu thích đảo lộn thi phi như vậy, trong lúc đấu pháp thương vong là không thể tránh khỏi, nói cái gì mà độc ác, không thấy buồn cười sao? Thứ gì vào túi trữ vật của ta thì là của ta, nếu Lí đạo hữu muốn lấy lại công bằng cho vị hôn thê thì Tiêu Dao cũng theo đến cùng, chỉ là không biết một khi đến Hình đường rồi, liệu Triệu sư thúc có thương xót cho Vũ Hà muội muội đáng thương của chúng ta không đây!”
“Ngươi!”
Tiêu Dao châm biếm khiến Lí Đan tức sung huyết, xưa nay Triệu trưởng lão của Hình đường nổi tiếng công bằng chấp pháp theo lẽ phải, không nói tình cảm, đặc biệt ông căm thù tận xương những kẻ tự tiện nội đấu trong môn phái, nếu đến gặp ông, Vũ Hà không những không thể lấy lại pháp bảo mà thậm chí còn bị trách phạt!.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây