Trương Phàm lắc đầu: “Phú lão, ta vẫn chưa tận mắt thấy nàng vẫn lạc.”
Lão đạo không rõ: “Nghe ngươi nói chỗ kia bị hủy đến lợi hại, tăng thêm lần rung chuyển Toái Tinh Cốc này khi nào sẽ mở ra còn không biết, cùng vẫn lạc có gì khác biệt? Nếu lão phu nói chúng ta vẫn là mau chóng trở về, mau chóng giải độc trên người ngươi, lại chữa trị Tru Tiên kiếm mới được.”
Trương Phàm trầm mặc, đợi khi trở về, lại nhìn sườn đồi không có vật gì kia, hắn luôn cảm thấy cuối cùng cái liếc mắt kia của nàng không giống người sắp chết, càng giống như là vô thanh tuyên cáo: Ngươi và ta ngày sau tái chiến!
Phù Diêu cảm thấy dạo này khí vận rất không thuận, gã ném vào mảnh đất hoang U Không kia từ trước tới nay chưa từng xảy ra chuyện gì lớn, mấy ngày nay đụng phải sủng thú mà nữ oa oa oa lớn lối muốn diệt hắn nuôi dưỡng, thật vất vả mới lừa được nó, lúc này lại đụng phải hai đứa Tín Lăng, Phong Dương đấu pháp, đấu thì đấu, hết lần này tới lần khác còn muốn phá hỏng kết giới gã thiết lập, khiến cho trong vùng đất hoang là một đống hỗn độn. Cũng chỉ có hai chuyện trước một sau này, hại mười hai con sủng thú của gã bị vạ lây nghiêm trọng, năm con trong đó lại càng trọng thương. Nghĩ tới bảo bối ngày thường gã đánh cũng không nỡ đánh một cái, dùng ánh mắt ủy khuất nhìn gã, thật sự là đau lòng vô cùng!
“Phù Diêu Thượng Quân, chẳng qua chỉ là một mảnh đất hoang, hủy thì hủy, hà tất keo kiệt như vậy.” Tín Lăng Chân Quân mỉm cười nhìn phân thần của Phù Diêu, vẻ mặt chẳng hề để ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây