Nghe thấy trận pháp này vô hại, tâm trạng Tiêu Dao hơi bình tĩnh lại: Hóa ra là trận pháp Chân Tiên Giới, cũng không trách Thu Phù không biết, đợi hai ngày sau mình sẽ không lộ ra dấu vết nhắc nhở nàng một chút. Lại nghĩ nếu là trận pháp Chân Tiên Giới, nhất định là do Tiên Quân tự xưng Phù Diêu kia thiết lập. Tiên Quân cổ quái kia cho nàng chìa khóa để tự nàng đi tìm ngon ngọt, khiến nàng không khỏi liên tưởng đến lời nhắc nhở của đối phương: Bảo khố ở khu vực phía Đông Hoang Địa này. Di tích Địa Cung này cũng ở phía Đông, hơn nữa tầng thứ ba còn có một con bảo bối linh sủng của lão đạo, chẳng lẽ đây chính là nơi cất giấu bảo vật?! Nhất thời, trong mắt nàng lóe lên một tia tinh quang.
Bất ngờ, lại không khéo, Trương Phàm nhìn thấy những thay đổi rất nhỏ này. Hắn có ý vị sâu xa liếc mắt nhìn nàng, chậm rãi mở miệng nói: “Tiêu sư tỷ nghĩ đến điều gì vậy?”
Tuy rằng tâm tư nhỏ bị người bắt được, Tiêu Dao mặt không đổi sắc, cười trả lời: “Chúng ta ở chỗ này hao tổn cũng không phải biện pháp, còn không bằng tìm khắp nơi xem có thông đạo đi thông tầng tiếp theo hay không.”
Thấy nàng có bí mật không muốn nói nhiều, Trương Phàm cũng không vạch trần, thuận miệng nói tiếp: “Sư tỷ nói đúng lắm, chúng ta trước tiên dạo chơi xung quanh, nói không chừng sẽ có phát hiện gì đó, mọi người tùy cơ hành sự.”
Dù sao trong năm người, Tiêu Dao, Trương Phàm thực lực mạnh nhất, ba người khác cũng không dị nghị, đang thương lượng là nên tập thể hành động hay phân tán hành động thì từ đằng xa bỗng nhiên xuất hiện một người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây