Quái vật nhếch miệng, lộ ra bốn cái răng nanh: “Không tệ, ngược lại là có mấy phần kiến thức, đã biết rõ tà ma, thì nên biết được chỉ cần sát khí bất diệt, tà ma chính là tồn tại bất tử bất diệt! Cho dù là Thiên Hỏa, Thiên Lôi lại có năng lực gì!”
Tiêu Dao nghe xong sắc mặt khẽ biến, ghi chép về tà ma, nàng nhớ kỹ là một quyển sách tay không có tên là Ma Chí, bởi vì tà ma chính là vật của Ma Giới, trong Phàm Nhân Giới chưa bao giờ có người thấy qua, trong bản chép tay cũng chỉ ghi lại đôi câu vài lời: Cái gọi là Ma Thần chính là sát khí do đại lượng sát khí ở dưới điều kiện đặc thù tích lũy năm tháng hình thành thực thể, bọn họ không giống với tà tu, chỉ cần sát khí bốn phía không tắt là có thể vĩnh sinh, nếu cơ duyên đặc thù hơn một chút, trải qua trăm vạn năm, ngàn vạn năm liền có thể trở thành ma tiên, xếp vào ma đạo. Dưới tình huống bình thường tà ma cũng là đối tượng tà tu tế bái cung phụng, cũng không trách tà ma này ngay từ đầu đã nói là Thần Tổ Tông của nàng.
Giết không chết, đây đúng là chuyện đáng ghét. Nhìn tà ma không sợ hãi dùng sát khí công kích mình, cho dù nàng có thể nhẹ nhõm chống đỡ, cứ như vậy không dứt, sớm muộn gì cũng sẽ hao hết linh lực, đến lúc đó chỉ còn đường chết.
Nghĩ như vậy, Tiêu Dao dứt khoát chỉ dùng Si Mị quần nhau với nó, còn mình thì lui vào trong pháp trận của Thu Phù.
Thấy hắn tiến vào trận pháp, vẻ mặt Thu Phù ngưng trọng: “Đạo hữu Trọng Nhu, nó thật sự là vật bất tử bất diệt?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây