Chậm Rãi Tiên Đồ

Chương 742: Toái tinh cốc (32)

Chương Trước Chương Tiếp

Không dẫn dắt bọn họ cảm khái, liền bị cảnh sắc trên đảo làm cho rung động, đây rõ ràng là một khối băng trôi, ai có thể nghĩ tới chính giữa đảo lại có một cây đại thụ che trời cành lá tươi tốt, lá mầm xanh non. Bóng xanh sừng sững trong băng tuyết, nhìn thế nào cũng không giống phàm vật.

Tuy thần thức trên băng đảo bị ngăn trở, nhưng diện tích đảo nhỏ lại không lớn, bay cao vài bước là có thể thu hết vào mắt. Toàn bộ hòn đảo này ngoại trừ cây xanh thì không còn vật gì khác, mọi người cũng đều dời bước đến dưới đại thụ.

Đi vào vừa nhìn, liền phát hiện gốc đại thụ này thô to vô cùng, hơn mười người mới có thể ôm hết, ở dưới băng xuyên bên dưới cây băng phong một mảng lớn bùn đất màu vàng đen, rễ cây đại thụ toàn bộ cắm ở trong bùn đất bị băng phong này, mà trên thân cây tráng kiện thì bị người đục ra một cái lỗ thủng lớn, trong lỗ thủng hiển lộ ra một đoạn cầu thang đá.

“Đây là cửa vào tầng thứ tư!” Phúc Lộc nhìn cầu thang lộ ra, trong mắt không giấu được sự vui mừng. Khi nhìn thấy bên ngoài hốc cây còn có một tầng cấm chế hoàn chỉnh ngăn cách, ánh mắt kinh hỉ kia liền dần dần trở nên nóng rực: quả nhiên, đây chính là cấm chế lúc trước khiến cho sư huynh dừng bước! Dưới ánh nắng phản chiếu, trên cấm chế lúc ẩn lúc hiện ký hiệu ngũ hành đại biểu cho kim mộc thủy hỏa thổ, Phúc Lộc nhớ rõ trên bút ký có ghi: Muốn phá giải cấm chế này, phải có Vạn Kim Chi Lực, Bạch Hỏa Chi Viêm, Thương Uế Chi Thổ, Vô Vọng Chi Thủy, Nam Minh Chi Mộc đối ứng với ngũ hành lực lượng hoặc bảo vật, lại trải qua trận pháp sư bày trận, mới có thể giải trừ. Nhớ ngày đó vì thỏa mãn những điều kiện này, hắn đã nghe ngóng nhiều mặt, trải qua hai vạn năm, lúc này mới tụ tập được người và vật thích hợp, vừa nghĩ tới lập tức liền có thể phá cấm, làm sao có thể tự kiềm chế? Lập tức hướng mấy người phía sau chắp tay nói: “Tiếp theo phải làm phiền các vị đạo hữu ra tay, mới có thể giúp ta một tay.”

Khác với niềm vui của Phúc Lộc, mấy người còn lại bình tĩnh hơn nhiều, Mộ Dung Nghi tiến lên một bước, cười nhạt: “Nếu đã đến đây, phá cấm cũng không cần vội. Đạo hữu từng đề cập quý sư huynh có viết về việc này cần chú ý đến hải yêu, nhưng bọn ta vào rồi thì đừng nói hải yêu, dù là Tôm cá cũng chưa thấy nửa con, Phúc Lộc đạo hữu không thấy khả nghi sao?”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)