Nói đến Trương Phàm cũng là một nhân vật khó lường, thân ở trong ngọn lửa, cũng không thấy hắn nhíu mày, đảo mắt đã bay ra mấy chục trượng. Mọi người thấy vậy mới yên lòng, kiên nhẫn chờ đợi tin tức.
Mà dựa vào đội ngũ phía sau, Ô Càn nghi hoặc nhìn Tiêu Dao bên cạnh đang liên tiếp quay đầu lại, buồn bực nói: “Sao lại không yên lòng như thế? Nhưng phía sau có...” Lúc này y cũng nghiêng đầu nhìn, lập tức bị cảnh sắc phía sau làm cho hoảng sợ: “Chuyện gì xảy ra?! Những ngọn lửa kia đâu?”
Chỉ thấy núi lửa sau lưng vẫn là núi lửa kia, nhưng lửa đã hoàn toàn biến mất chỉ còn lại núi đá trơ trọi trơ trọi, để lộ ra mấy phần quỷ dị.
Lúc này sắc mặt Tiêu Dao cũng không dễ coi, lượng gà tây béo kia cũng quá nhanh đi?! Ăn nhanh như vậy, người khác không chú ý đến nó cũng khó!
Kỳ Càn kinh ngạc rất nhanh liền đưa tới bốn người khác chú ý, đều nhao nhao nhìn lại phía sau, khi thấy núi lửa không có hỏa diễm, cũng lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây