Trong chớp mắt này nàng có cảm giác như bừng tỉnh trong sương mù: Đã thành như vậy rồi, chẳng lẽ không phải bởi vì thích, cho nên muốn chạm vào đối phương chiếm thành của mình sao?! Mình còn đang già mồm cái gì nữa?
Đang nghĩ ngợi, cằm bỗng nhiên bị người ta khẽ cắn một cái, người nọ âm thanh khàn khàn nói: “Không chuyên tâm.”
Chống lại đôi mắt chứa đầy ý cười trêu tức kia, Tiêu Dao chợt cảm thấy mũi có chút chua, thì ra đây là cảm giác chứa đựng trong lòng sao? Loại cảm giác vừa chua vừa ấm mang theo chút chờ mong này bắt đầu khởi động, cũng ngay cả giọng nói cũng mang theo chút rung động, nhẹ giọng nói: “Thiếu gia, ta cảm thấy ta thích ngươi.”
Nàng lập tức cảm giác được thân thể ôm mình này nao nao, tiếp theo liền dùng sức ôm chặt chính mình, gấp đến cơ hồ sắp hít thở không thông.
“Đừng gọi ta thiếu gia, gọi tên ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây