“Dám làm mà không dám thừa nhận?” Tiếu Túc càng cười châm biếm: “Vậy Phạm Thiên Hoặc Linh trong túi trữ vật của ngươi lấy từ đâu ra?”
Phạn Thiên Hoặc Linh quả nhiên là hắn cho đại sư huynh, phía trên không phải là bị thiết hạ ký hiệu thì chính là động tay chân gì đó, cho nên mới lộ ra.
Nàng giương mắt bình tĩnh nhìn thẳng hắn nói: “Ta nhặt được.”
Bản thân cũng không tính là nói dối, bất kể đại sư huynh hận mình bao nhiêu, cho dù hắn thật muốn giết nàng, nàng cũng khó có thể hạ sát thủ, làm ra chuyện khiến sư phụ thương tâm.
“Hừ.” Tiếu Túc cười lạnh một tiếng, xem ra không tin: “Ngươi cũng không cần căng thẳng như vậy, bất luận là nhặt được cũng tốt hay là giết người đoạt bảo cũng tốt, ta cũng không phải đang truy cứu trách nhiệm của ngươi. Tu tiên giới xưa nay đều là người thích hợp sinh tồn, nếu hắn tài nghệ không bằng người, chết cũng không trách được người khác. Mấu chốt là hắn vừa chết, chỗ này của ta thiếu một người, nếu ngươi lấy được Phạm Thiên Hoặc Linh, vị trí của hắn sẽ do ngươi thay thế.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây