Mắt thấy sắp tiếp cận phần đuôi Tử Đông Phủ, Tiêu Dao muốn đoạt được tiên cơ cũng càng ngày càng khó khăn, địa điểm tàng bảo giảm bớt, mà tu sĩ càng lúc càng tập trung, lúc này nàng đã gặp không ít tu sĩ Kim Đan kỳ kết đội. Trong Tiên Phủ, tất cả mọi người vì bảo vật mà đến, tự nhiên đều nhìn nhau không vừa mắt, nhìn thấy tu sĩ không phải tiểu đội của mình xuất hiện, trong mắt tất cả đều đề phòng và sát ý.
Tiêu Dao xem ra từ trong chúng tu giết ra một con đường máu ngược lại là chuyện nhỏ, nhưng bi kịch là, sau khi giết ra đường máu còn phải âm thầm đọ sức với Tử Đông một phen, đến cuối cùng, bảo vật này phần lớn còn không cách nào tới tay, đây không phải là đang gây khó dễ cho mình sao? Huống hồ trước mắt nàng còn chưa từng đụng phải tu sĩ Nguyên Anh, nếu lại đi vào trong, bất cứ lúc nào cũng có thể bị cuốn vào trong tranh đấu của tu sĩ Nguyên Anh, mặc dù có một yêu tu vượt qua tu sĩ Hóa Thần kỳ nói muốn bảo vệ mình an toàn, nhưng hắn ngay cả nơi cất giấu bảo tàng cũng không thể tiến vào, có thể bảo đảm bao nhiêu? Không phải năng lực bản thân, nàng sẽ không quá phận dựa vào, thời điểm mấu chốt mượn loại lực bên ngoài này sẽ dễ dàng làm đứt dây xích nhất.
Bảo vật tuy tốt, nhưng cũng phải có mạng mới lấy được, đặc biệt là ở chiến trường chỉ có tu sĩ Nguyên Anh cùng tu sĩ Hóa Thần Kỳ giả tham dự, bo bo giữ mình mới là thượng sách. Hơn nữa, trải qua chuyện của Quách Kính Thiên, trong lòng nàng nhớ nhung sư phụ cùng sư môn, làm sao có thể nhanh chóng đi ra ngoài, sau khi Kết Anh trở về Thái Cổ Giới mới là đại sự hàng đầu của mình, tìm bảo vật cũng trở nên không còn quan trọng như vậy nữa.
Sau khi xem xét thời thế một phen, Tiêu Dao quyết định không lội vũng nước đục này nữa, nàng nhìn kỹ bản đồ trong thức hải một lần, tìm ra ghi chép có liên quan đến thông lộ, chỉ cần tìm được một tòa viện cuối cùng tên là Tử Khuyết ở Tử Đông Phủ, nơi đó xây một tòa Thiên Vương bảo tháp, Tuyền Tống Trận được thiết lập ở một nơi nào đó trong tòa Thiên Vương bảo tháp kia.
Hạ quyết tâm, Tiêu Dao cũng không dây dưa dài dòng, trực tiếp bước về phía Tử Huyên, nhìn hai người liên tiếp đi ngang qua mấy điểm bảo tàng, Kim Trạch cũng đã nhận ra ý đồ của nàng, hỏi: “Khụ, khụ, cảm thấy bảo vật đã đủ, rốt cục quyết định phải nhanh chóng đi ra ngoài sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây