Tiêu Dao tuy rằng nhận được chút tin tức, cũng không nóng lòng nhất thời đi tới từ đường, dù sao chung quanh có không ít cường giả đang nhìn chằm chằm, vẫn theo thường quy tới trước về thôn trưởng gia chuẩn bị dùng bữa.
Khi nàng bước vào tiền sảnh, phát hiện đã tụ tập không ít lưu dân ngụy trang tu sĩ ở đây, đều là đến thỉnh nguyện trở thành thôn dân. Bọn họ một đám người lớn bỗng nhiên xuất hiện, trong đó có mờ ám muốn không khiến người ta hoài nghi cũng khó, cũng trách bọn họ tự cao tự đại, cho rằng đối phương chỉ là một phàm nhân, cho dù không thể dùng pháp thuật, cũng mạnh hơn đối phương gấp trăm lần.
Chỉ là bọn họ đều đã đánh giá thấp con cáo già trưởng thôn này, đôi mắt nhỏ của nó đảo một vòng, vuốt râu liền ung dung nói: “Muốn thành thôn dân? Muốn vào từ đường? Được!” Chúng tu đều là sắc mặt vui vẻ, lúc này lại nghe được âm cuối của nó chuyển: “Nhưng mà phải xuất ra chút năng lực mới được, như vậy đi, bây giờ đang cày bừa vụ xuân, trong thôn rất nhiều ruộng chưa được cày tốt, càng đừng nói trồng cây, bón phân, tưới tiêu, cho các ngươi thời gian nửa tháng, đem hai mươi mẫu ruộng đều cày tốt, trồng tốt, bón phân, liền cho các ngươi trở thành thôn dân, thế nào?”
Xoạt, mặt đám tu sĩ tiếp theo đều tái mét.
Không phải nói tu sĩ ngũ cốc bất phân, tu tiên giới trồng Linh Thực thì phần lớn tu sĩ đều hiểu, vấn đề là họ không thể dùng cách trồng trọt trong thôn, dù trồng trọt hay tưới tiêu đều phải tự thân làm, nếu bón phân thì càng phải đi đào phân. Tu sĩ cao quý như họ đâu chịu đi nhiễm những thứ dơ bẩn của phàm nhân, nếu xưa nay chỉ dùng một đạo pháp thuật san bằng cái thôn rách nát này thì tình huống hiện giờ cũng đành tạm thời nén oán khí, dùng giọng điệu thương lượng: “Thôn trưởng đó, yêu cầu này hà khắc quá, không bằng đổi sang đơn giản, ví như trông coi thôn làng sống thế nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây