Bộ dáng ủy khuất của nó, rơi vào trong mắt Tiêu Dao, không khỏi buồn cười nói: “Yên tâm, đi theo ta tuyệt đối sẽ không để ngươi chịu thiệt.”
Tiểu Chuẩn nửa tin nửa ngờ dùng mắt chim liếc nhìn nàng, nghĩ thầm có lẽ nhận chủ nhân cũng không tính là quá xấu nhỉ? Nhưng còn chưa tự an ủi xong đã thấy chủ nhân giơ đao tím trong tay, ở bên cạnh hỏi: “Luyện lô đã đến hỏa hầu, máu này là ngươi tự thả, hay là muốn ta giúp?”
Giờ khắc này nó đột nhiên rất muốn khóc, chính mình dính vào vị chủ nhân này có đáng tin cậy không? Thế là sau đó...
“Tiểu Chuẩn, máu không đủ, để nhiều thêm một chút.”
...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây