Nhìn dáng vẻ không mặn không nhạt, lễ nghi đầy đủ của nàng, trong lòng Tần Bình cảm khái vô hạn, nữ nhi này của hắn vĩnh viễn đều duy trì cảm giác xa cách với mình, sợ là cả đời cũng khó có thể thay đổi, điều này làm cho lời nói tiếp theo của mình cũng không biết phải mở miệng như thế nào mới phải.
“Dao Nhi, ngươi hận ta sao?” Tần Bình rũ mắt, nhìn trà xanh trong chén của mình, giọng nói hơi tang thương.
Hận? Tiêu Dao lắc đầu, yêu hận vốn là một thể, không yêu sao có thể có hận? Chuyện cho tới bây giờ, phụ thân tiện nghi này còn đang muốn cùng mình chữa trị tình cảm cha con?
“Sao có thể, tiền bối đa tâm, tiểu bối đều mang kính ý đối với bất kỳ một vị tiền bối nào.”
Tần Bình chua xót cười, nhưng cũng hiểu được, quá khứ chung quy là không thể nào vãn hồi được nữa, Dao nhi cũng đã sớm trở nên mơ hồ không rõ trong trí nhớ của mình, còn lại cái gì cũng không phải.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây