Như nhìn ra nàng mệt mỏi, Tần Nhiên và Tần Khiêm nháy mắt với nhau, chỉ hàn huyên vài câu, sau khi giải vây cho nàng, liền bảo nàng về nghỉ ngơi thật tốt, có thể hồi phục thể lực gì rồi mới nói.
Tiêu Dao cũng không khách khí, sau khi từ biệt các tiền bối, nhặt Thùng chân vừa rồi hoàn toàn bị xem nhẹ trở về tiểu viện của mình.
Nào ngờ nàng lại bước ra khỏi Danh Cư Vị, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, thế giới bên ngoài lại trở nên không giống lắm.
Trở lại Danh Cư Vị, Tiêu Dao lập tức tiến vào Hư Không, ngồi xuống nghỉ ngơi hồi phục ba ngày, lúc này mới khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Lúc này nàng lấy Thùng chân vừa mới rèn xong còn chưa nghiên cứu cẩn thận ra, nhưng nhìn thân thùng vừa thô tục vừa hèn mọn của nó, lập tức lại có cảm giác không thể nào xuống tay được.
Lúc này Báo Nanh Kiếm nhìn ra nàng khó xử, cũng vui sướng khi người gặp họa liếc cái Thùng chân kim quang đại thịnh, cũng cười nhạo nàng nói: “Ha ha ha! Không tệ lắm, bộ dáng Thùng chân hôm nay rất xứng với ngươi, vừa tục khí vừa bỉ ổi, không hổ là chủ nhân thế nào thì có pháp bảo thế đó!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây