Tiêu Dao vừa bị hai thằng nhóc trong lò luyện giày vò xong, tinh thần uể oải, hiển nhiên không thể phản ứng kịp, đợi đến khi Mã trưởng lão vừa lên tiếng, nàng mới mê hoặc hoàn hồn, lại nhìn trong viện còn có đám người Tần Nhiên cùng Tần Khiêm, khi nào ngoài điện lại tụ tập mấy vị đại năng, không khỏi cả kinh: “Mã trưởng lão, đây là xảy ra chuyện lớn gì, vì sao các vị tiền bối đều ở chỗ này?”
Nguyên lai Tiêu Dao toàn bộ tinh lực đặt ở Phượng Hỏa cùng Thùng chân, cho dù có chỗ dị động cũng coi như là luyện lô bất ổn, căn bản cũng chưa từng phát giác mình làm ra dị động lớn như thế.
Nhưng Mã trưởng lão nào biết được nguyên do trong đó, chỉ cho là ả giấu dốt, không chịu tùy tiện lấy bảo vật ra, trêu đùa: “Tiểu hữu chớ có giả bộ hồ đồ để khơi gợi khẩu vị của mấy lão già chúng ta, tất cả mọi người nhìn thấy lúc ngươi rèn thì hào quang hiện ra, rốt cuộc rèn ra loại bảo vật nào, liền lấy ra cho chúng ta nhìn một cái, giải thèm đi.”
Hào quang? Chí bảo? Sắc mặt Tiêu Dao vốn mỏi mệt lại khó coi thêm vài phần, nghe Mã trưởng lão nói tựa hồ lúc rèn Thùng chân thiên địa xuất hiện dị tượng khó hiểu, hơn nữa còn bị cho rằng chí bảo xuất thế, nhưng mà...
Nàng khẽ thở dài, lấy Thùng chân từ trong túi trữ vật ra, đồ chơi này chính mình chưa bao giờ muốn giấu, mà có phải chí bảo hay không, vẫn nên để bọn hắn tự mình phán đoán đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây