Tiêu Dao đại khái nhìn một chút, người có thể còn sống từ trong cốc đi ra không quá hai mươi người, nàng cũng ở trong đám người thấy được Hiên Viên Dịch, Ngộ Đức hòa thượng, đám người Cao Phàm, A Mục Nhĩ cùng sư tỷ của hắn cũng bình yên vô sự, chỉ là không thấy bóng dáng Tôn Nhị Cẩu kia.
Nàng suy đoán lần Tầm Bảo Triều đột nhiên ngưng hẳn, khẳng định có liên quan đến lệnh bài thần bí Đoạn Không màu vàng kia, xem ra lúc đó không lựa chọn tranh đoạt lệnh bài với Hiên Viên Dịch, quả thật là quyết định đúng đắn.
May mà vô luận là lệnh bài hay là tranh đấu của môn phái gia tộc tạm thời đều không có quan hệ gì với mình, giờ phút này nàng chỉ muốn nhanh chóng trở lại Danh Cư Vị của mình, kiểm kê bảo vật mình có được lần này mới được!
Trở lại Tần gia, vừa vào Danh Cư Vị, nàng liền dặn dò hai thủ vệ, chính mình cần bế quan mấy ngày, không cho phép bất luận kẻ nào đến quấy rầy. Vào trong phòng, sau khi bảo Báo Nanh Kiếm thiết lập một cấm chế, liền tiến vào trong Hư Không.
Hư không đối với Tiêu Dao và Báo Nanh Kiếm mà nói hẳn là một nơi tương đối tự do, lúc này Báo Nanh Kiếm cũng từ trong đan điền của nàng bò ra, hiếu kỳ nói: “Vừa rồi ngươi vụng trộm giấu thứ gì trong bụng Khôi Lỗi kia?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây