Tốc độ của hồng quang quá nhanh, hai người né trái tránh phải, vô cùng chật vật, căn bản không thể tới gần Khôi Lỗi.
Cứ như vậy kéo dài hơn nửa canh giờ, Tiêu Dao vừa bò vừa lăn, đạo bào trên người đã sớm không còn màu sắc vốn có, mà trong lòng nàng càng tức giận mắng Tử Đông đạo nhân: Quái nhân chết tiệt này là từ đâu lấy được một con Khôi Lỗi biến thái như vậy! Xem ra cho dù y viết trên cửa nhà y chỉ có hai người, sợ là đối mặt với Khôi Lỗi này cũng chỉ có thể bị đánh cho vứt bỏ giáp mũ, không chết cũng tàn phế, lấy bảo vật căn bản chính là phù vân!
Rốt cuộc lại qua nửa canh giờ, cách thả pháp của Khôi Lỗi bắt đầu dài ra, tần suất vặn vẹo đầu cũng dần dần giảm bớt cho đến khi dừng lại, có lẽ năng lượng của nó sắp tiêu hao hết, mắt thấy đạo hồng quang cuối cùng hiện lên, Khôi Lỗi cũng không còn động tĩnh gì nữa.
Lúc này Tiêu Dao hò hét trong lòng: Cơ hội tới rồi! Chỉ sợ nó lại ra quái chiêu gì, nàng liền tiên phát chế nhân thao túng Si Mị trực tiếp chém tới!
Hiên Viên Dịch vốn muốn tiến lên hỗ trợ, lại nhìn thấy cây thước không có kết cấu gì chặt loạn trong tay Tiêu Dao, lại liên tưởng đến lực lượng kinh khủng của nó, nhất thời trầm mặc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây