Không cần hỏi cũng biết, sợ là lại thêm một người bị hại đồng mệnh tương liên.
Chỉ chốc lát sau, đã thấy đạo bào toàn thân Cao Phàm đen nhánh, khóe môi còn có vết máu xuất hiện trước mắt mọi người, có thể là mọi người đều đã trải qua cho nên đều phản ứng bình thản, cũng không có ai biểu lộ ra vẻ kinh ngạc hoặc đồng tình, bầu không khí tiếp tục trầm thấp.
Cao Phàm thấy mọi người trầm mặc cũng không khỏi sững sờ, nhưng nhìn thấy dấu vết trên người và chữ to trên cửa lưu ly sau lưng, ánh mắt vốn âm trầm càng trở nên âm trầm, thậm chí còn mơ hồ hiện ra tơ máu.
“Hừ!” Hắn hừ lạnh một tiếng, cười nhạo nói: “Ngươi đợi đến bây giờ còn tin tưởng tên khốn kiếp này? Chẳng lẽ là còn chưa ăn đủ đau khổ?!”
Mọi người dường như rất có thể hiểu được sự nóng nảy của hắn, nhưng vẫn có người mở miệng nói: “A Di Đà Phật, thà rằng tin là có còn hơn không, người này am hiểu nhất là đùa bỡn lòng người, chỉ để lại đôi câu vài lời mà không chịu hiện thân, ngươi cho rằng có khi hắn sẽ không có, mà ngươi cho rằng không có lúc nào là hắn có, thật thật giả giả, hư hư thật thật, có thể nói là cao nhân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây