Giọng điệu của nam tử vẫn phách lối như trước: “Chúng ta đã sớm đưa ra đề nghị hợp lý, đương nhiên là muốn thương lượng thật tốt. Chỉ tiếc chư vị căn bản không có thành ý trao đổi, ân oán cá nhân giữa các ngươi và quái nhân kia vốn không có quan hệ với chúng ta, không nên kéo chúng ta vào vũng nước đục này, rốt cuộc là ai chuyên quyền độc đoán hơn?”
Tần Xuyên nhíu mày: “Người này nếu không giải quyết, tất cả chúng ta chỉ sợ đều khó mà an tâm tầm bảo, phải biết mục đích chính là muốn giết sạch tất cả người tầm bảo, trong đó cũng bao gồm đạo hữu, nói thế nào cũng quan hệ đến lợi ích chung của mọi người, lại có thể nào xem như người ngoài?”
“Ha ha, giết sạch tất cả mọi người?” Nam tử bật cười, giống như nghe được chuyện cười vậy: “Người này tuy cổ quái nhưng ta không cho rằng hắn có năng lực đó, xưa nay Tu Tiên giới cường giả vi tôn, mạnh được yếu thua, những kẻ bị giết chỉ có thể nói thực lực bản thân quá yếu, bị giết cũng là chuyện đương nhiên. Đối mặt với một người, ở đây nhiều người như vậy chẳng lẽ ngay cả tự bảo vệ mình cũng không thể?!”
“Ngươi!” Thấy người này mở miệng mang nhục, cho dù là Tần Xuyên xưa nay ôn hòa cũng không khỏi mặt mang tức giận.
Chỉ với câu nói này, chẳng những mâu thuẫn không thể giải quyết, bên trong lại bắt đầu trở nên gay gắt, cứ tiếp tục giằng co như vậy, chỉ sợ cuối cùng người được lợi sẽ là kẻ giết người khói đen khắp nơi kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây