Chậm Rãi Tiên Đồ

Chương 402: Tầm bảo triều (9)

Chương Trước Chương Tiếp

Hóa ra nửa ngày trước, nhóm mười mấy người bọn họ thông qua Đoạn Không vừa tới tầng ngoài lần này, để tiện làm việc nên chia làm hai tổ hành động. Lúc đó hắn và Ngộ Hành, cùng với Ngộ Ngôn và bốn vị đồng môn ở đây cùng nhau đi về phía nam, mà giờ khắc này tam sư đệ Ngộ Tâm cùng sáu vị sư đệ khác cùng nhau đi về phía đông. Không ngờ dò xét ở đây chưa được một canh giờ, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn., Ngộ Đức cầm Truyền Thần Lệnh bên hông bỗng nhiên phát ra một tiếng cảnh giác bén nhọn. Truyền Thần Lệnh này chính là lệnh bài đặc biệt của đệ tử Thiền Âm Tự thời khắc nguy cơ truyền lại cho nhau, lệnh bài chia làm dương lệnh cùng âm lệnh, tách ra hai phe mỗi bên cầm một khối, thân ở một phương nguy hiểm chỉ cần bóp nát lệnh bài bất luận xa bao nhiêu đều có thể truyền lại, hơn nữa theo tiếng kêu cao thấp còn có thể nhắc nhở đồng môn ở phương vị, giờ phút này tiếng kêu vang lên cho thấy Ngộ Tâm sư đệ đã bóp nát một khối truyền âm lệnh khác.

Ngộ Tâm là người có tính tình cực kỳ hiếu thắng, nếu không phải trong tình cảnh nguy hiểm tuyệt đối không thể bóp nát lệnh bài xin giúp đỡ, có thể thấy được bên phía bọn họ nhất định đã xảy ra tình trạng khó giải quyết! Như vậy đoàn người Ngộ Đức không dám chậm trễ, bay nhanh về phía nam. Khi bọn họ chạy tới nơi, hai mắt có thể nhìn thấy nước mủ chảy đầy đất, bốc lên từng mảng thi thể hôi thối, duy chỉ có Ngộ Tâm sư đệ là mặt tái nhợt, vịn vào cổ tay trái bị cắt đứt của mình, dùng pháp bảo chống đỡ, mà đối diện là một vật thể bốc khói đen, bởi vì khói đen che giấu, là người hay quỷ căn bản không nhìn rõ.

Đồ chơi kia cực kỳ cơ cảnh, vừa nhìn thấy mấy người bọn họ đến, liền bỏ lại Ngộ Tâm, nhanh chóng rút lui. Ngộ Đức quyết định thật nhanh, lưu lại ba vị sư đệ chiếu cố Ngộ Tâm, còn mình thì cùng ngộ tính, Ngộ Ngôn còn có một vị sư đệ khác cùng đuổi theo đám khói đen kia. Chỉ tiếc tốc độ chạy trốn của khói đen hết sức nhanh chóng, nhìn dáng dấp thì tựa hồ dùng cả tay cả chân, hành động không giống như người thường có, ngược lại giống như một con khỉ lớn. Tốc độ mấy người khó mà với tới, hai ba nén hương công phu, liền để cho nó trốn thoát. Mà Ngộ Tâm được cứu về thì vẫn đang trong trạng thái hôn mê, bọn họ không cách nào biết được làm sao gặp phải quái vật bực này, làm sao có thể bị nó tàn sát nhiều đồng môn.

Cuối cùng Ngộ Đức còn bổ sung một câu: “Thứ đó không giống người, cũng không giống yêu thú, trên người tuy có khói đen vờn quanh, nhưng không cảm nhận được khí huyết sát tương tự tà tu, về phần có phải cương thi hay quỷ tu thì không biết được, cho nên bần tăng mới suy đoán nó có thể không phải tộc ta.”

Tiêu Dao từng nhớ rõ mình gặp đám dân bản địa Nam Vực kia, tuy rằng trên người bốc lên khói đen, nhưng không có miêu tả quỷ dị như hòa thượng này, hình người cũng có thể thấy được rõ ràng, dù là lão giả cường đại như vậy toàn thân đều bị khói đen bao phủ, vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng của lão, hơn nữa khí đen cũng không có mùi hư thối. Bởi như vậy dân bản địa Nam Vực có chỗ khả nghi cực lớn, nhưng vẫn không thể xác định được thật sự là bọn họ làm.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)