“Cho ta?!” Triệu Khinh Yên vẻ mặt kinh ngạc, không chỉ nàng, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào mặt Tiêu Dao giống như đang nhìn quái vật.
“Ngươi ngốc rồi! Vật ấy là Ngưng Anh Đan, với ta mà nói, thì cần hai viên làm gì?!” Khinh Yên nghe nàng muốn nhường cơ duyên Kết Anh ra thì không hiểu, lập tức lộ ra vẻ mặt “cô nương ngốc”, tuy biết nàng có ý tốt nhưng cũng không muốn nhận.
Nhưng Tiêu Dao vẫn hời hợt: “Ta biết rõ đây là Ngưng Anh Đan hiếm thấy, ngươi đã không muốn, vậy liền cho Hà Tinh Oánh hoặc Hiểu Hiểu đi, ta cũng không thích dùng đan dược để tăng tu vi.”
Nhớ rõ lúc trước trong túi trữ vật cho Khinh Yên còn có một viên đan Kết Anh, cộng lại vừa vặn ba viên đan dược, nàng hi vọng những bằng hữu này đều có thể thuận lợi Kết Anh, đợi đến khi bản thân trở về Thái Cổ, mọi người vẫn có thể tụ cùng một chỗ thoải mái uống rượu, ba hoa khoác lác.
Nàng không muốn thảo luận việc này nữa, liền chuyển đề tài nói: “Việc này cứ quyết định như vậy đi, như vậy Trương sư đệ, yêu thú kia bây giờ ở đâu? Có manh mối gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây