Hai người đều có tâm tư, chậm rãi đi trong hành lang hắc ám. Hành lang này bảy cong tám chuyển, ẩm ướt âm u, nhưng trên đường đi ngoại trừ đụng phải một ít Hấp Huyết Yêu Bức và Tam Mục Xà cấp thấp, những thứ khác vẫn chưa gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào.
Hoặc là nói nơi này chỉ đơn thuần là thông hướng thông đạo Tịnh Thổ? Đáng tiếc thần thức ở đây bị ngăn trở nghiêm trọng, muốn thăm dò lối ra của thông đạo này lại không thể.
Phương Ức Dao đang đi bỗng nhiên mở miệng: “Tiêu sư muội, theo muội thấy đường hầm này rốt cuộc là thông đến nơi nào? Theo đạo lý thì chúng ta đã đến giải đất trung tâm nhất trong vòng vây Ám Hà này, bây giờ thuận lợi như vậy thì càng khiến cho người ta cảm thấy cảnh giác.”
Tiêu Dao đảo mắt nhìn bốn phía vài lần: “Nếu có thể để cho chúng ta nhìn thấy cảnh sắc bên trong cổng vòm, ta nghĩ trong thông đạo này khẳng định có con đường thông hướng Tịnh Thổ kia. Vừa rồi một đường đi tới đây ta cũng có quan sát, trong dũng đạo này chí ít có vạn năm trở lên không có người tiến vào, hơn nữa không có bất kỳ dấu vết đấu pháp nào, hết thảy đều là nguyên sinh thái, trước kia mấy lần thí luyện cũng không có người có thể vào được nơi này, mà chúng ta lại có thể dễ dàng tìm được như vậy, là có chút không thể tưởng tượng. Nhưng trước mắt suy đoán lung tung cũng chỉ tăng thêm phiền não, không bằng đi xuống trước gặp lại cơ hội hành sự, lấy bất biến ứng vạn biến.”
“Lực quan sát của sư muội vô cùng nhạy cảm, nhưng không chỉ như vậy, vừa rồi ta nhìn thấy trên một vách đá có treo vật này, liền thuận tay cầm xuống, ngươi xem...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây