Bên trong một cái rãnh, Phương Ức Dao đang được bao bọc trong một khu vực tròn kỳ lạ màu đỏ cẩn thận lắng nghe tiếng thú rống, sau đó đôi mắt đẹp của nàng sáng lên, nhìn về phía Trương Phàm cũng đang ở trong khu vực tròn màu đỏ.
“Trương sư đệ, đây là...”
“Ừ, là nó không sai.”
Trương Phàm biết nàng muốn nói gì, tuy mặt không biểu tình gật đầu, nhưng trong mắt cũng hiện lên một tia mừng rỡ.
Nhận được câu trả lời khẳng định của đối phương, vẻ mặt Phương Ức Dao lúc này dịu đi, không tự chủ được mang theo ý cười ngọt ngào: “Đợi lâu như vậy, rốt cuộc ta cũng tìm được rồi, tất cả những chuyện này đều nhờ vào Trương sư đệ, nếu không phải sư đệ nhận được tin tức hữu dụng như thế, sợ là ta còn phải đi thêm mấy đường vòng nữa mới có thể gặp được, phần ân tình này của sư đệ, ta chắc chắn sẽ ghi nhớ trong lòng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây