Nói xong, nam tu lui ra, Tiêu Dao nhìn cánh cửa gỗ khắc hoa, nhẹ nhàng đẩy ra. Không gian bên trong chỉ có trăm mét vuông, cực kỳ yên tĩnh, đặt từng giá sách chỉnh tề, trên giá bày đầy Ngọc Giản. Ở góc bên phải có một cái bàn, trên ghế phía sau dường như có một người đang ngồi, ánh mắt nàng chỉ thoáng qua một cái hình dáng đại khái, rồi cúi đầu cung kính nói: “Đệ tử Tiêu Dao, bái kiến sư thúc, đệ tử nhận được chỉ dụ của môn phái tới đây mượn đọc khẩu quyết pháp thuật.”
“Lệnh bài.”
Đối phương chỉ nhẹ nhàng phun ra hai chữ, lại làm cho Tiêu Dao giật mình, lập tức mới đứng lên nghênh tiếp cặp con ngươi màu xanh biếc kia của đối phương, đem lệnh bài đặt lên trên bàn.
Bích Tình liếc nhìn lệnh bài, khẽ gật đầu, trả lệnh bài lại cho nàng: “Ngọc Giản nơi này không thể thác ấn, không thể mang ra, từ hôm nay trở đi trong vòng ba ngày ngươi có thể tùy ý lật xem, ba ngày sau bất luận ngươi xem xong hay không, đều phải rời đi...”
Nói xong nó ngước mắt lên, trong con ngươi như sóng biếc làm nổi bật ra mặt mày Tiêu Dao: “Ngươi còn có nghi vấn gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây