Mà Tiêu Dao bị toái đan lại có thể tu luyện tới Kim Đan kỳ trung kỳ lần nữa, khó không phải là khổ tu cửa ải này, mà là làm sao vượt qua tâm ma trong lòng mình, đây mới là sự chênh lệch đáng sợ nhất, chênh lệch cực lớn một khi từ đỉnh trời rơi xuống đáy cốc, nhất định phải có đạo tâm đủ kiên định mới có thể vượt qua, việc này đổi thành mình cũng chưa chắc có thể có lòng tin cùng nghị lực trùng luyện, cho nên đạo tâm của nàng kiên định đến mức làm người ta thán phục.
Trong lòng Lữ Bất Quần, nếu Phương Yển là người có đại khí vận như vậy, tất nhiên đáng giá hâm mộ, nhưng con đường tu đạo lại không thể phục chế. Ngược lại Tiêu Dao dựa vào tín niệm kiên nhẫn, khắc khổ tu hành, thêm vào cơ duyên phù hợp với quy tắc thiên đạo, đây mới gọi là tiên đạo chính thống. Kỳ tích chẳng qua chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, chính đạo mới có thể trường tồn! Tu theo chính đạo này, thành tựu tương lai của đệ tử hắn tuyệt đối không thể đo lường!
“Ha ha ha, Lữ sư huynh, thật có phúc, vậy mà thu được một đệ tử tốt có tiềm chất như thế!”
Lữ Bất Quần chính là bởi vì đệ tử tu hành biểu hiện ra sắc tâm tình thật tốt, bên tai bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng cười, một vị lão giả dáng người mượt mà, hồng quang đầy mặt tinh thần no đủ ngồi đến bên người hắn.
“Ha ha, Lý sư đệ cũng tới? Tiêu Dao tuy là không tệ, nhưng Lý Đan môn hạ của Lý sư đệ cũng tuyệt đối không phải là người phàm nha.” Nghe được đối phương tán thưởng, Lữ Bất Quần thay vị Lý sư đệ có quan hệ không tệ với mình này rót đầy một chén linh tửu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây