Nữ tu tên Hà Oánh kia, hào phóng trực tiếp vòng quanh Tiêu Dao một vòng, cẩn thận quan sát nàng một lát, sau đó một tay vòng eo một tay chống cằm, mỉm cười gật đầu nói: “Thì ra người mà chúng ta vẫn nhớ mãi không quên chính là ngươi, Khinh Yên nhớ lúc trước ngươi chỉ là Kim Đan sơ kỳ, hiện giờ mới chỉ có năm mươi năm, song linh căn tư chất đã đến Kim Đan trung kỳ, đủ thấy tu hành khắc khổ. Ta thích nhất là người chăm chỉ khắc khổ, cũng tin ánh mắt Khinh Yên, bằng hữu của nàng chính là bằng hữu của ta, ngươi cũng trực tiếp gọi ta là Hà Tinh Oánh là được.”
“Ta, ta... Cũng không có ý kiến, cô nương gọi ta Hiểu Hiểu là được, hơn nữa...” Mộ Dung Hiểu Hiểu vẫn luôn ngượng ngùng cũng đột nhiên tỏ thái độ: “Vị Tiêu Dao cô nương này ngửi mùi cũng rất tốt...” Nói xong nàng lại ngượng ngùng cúi đầu.
Một câu này khiến cho ánh mắt Hà Tinh Oánh sáng ngời, bỗng nhiên đưa tay vỗ vai Tiêu Dao hết sức hào sảng: “Ừ, ngay cả khứu giác của Hiểu Hiểu cũng nói như vậy, Tiêu Dao, ta càng tán thành ngươi!”
“Tinh Oánh, ngươi có thể ôn nhu chút hay không, cũng đừng dọa hỏng bộ dáng đại nam nhân của nàng.” Thấy bộ dáng này của nàng, khói nhẹ không khỏi lắc đầu: “Tiêu Dao, đi, chúng ta trước tìm một chỗ ngồi xuống nói chuyện, đứng ở trên đường này có quá nhiều người nhìn.”
Ba mỹ nhân đứng trên đường, thân phận đều là đệ tử của gia tộc môn phái đỉnh cấp trong Tu Tiên giới, tự nhiên sẽ khiến một số tu sĩ đi ngang qua chú ý, vì thế, Tiêu Dao liền dưới tình huống không hiểu ra sao bị ba người kéo đến một tửu lâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây