Mặc dù mình dùng hết toàn lực có thể phá vỡ trận pháp bên ngoài, nhưng trận pháp bên trong hắn đồng dạng vẫn không làm gì được. Hơn nữa hôm nay nơi này hơi quái dị, hắn lại mang theo ái nữ, sợ bận tâm không xong. Hồ Nhất Phi tính trời sinh đa nghi, có nguyên nhân đề phòng nếu tìm không ra, thì khó mà tiêu trừ, vẫn cẩn thận là thỏa đáng.
Sau khi một phen suy nghĩ, hắn cũng trở lại thú xa, lần nữa ngóng nhìn phương hướng miếu thờ kia, lúc này mới lái xe trở về.
Trong động cự mãng, Tiêu Dao ngã trên mặt đất chợt cảm thấy một trận lạnh lẽo, bắt đầu dần dần khôi phục tri giác. Đầu tiên nàng cảm thấy toàn thân đau đớn như bị xé rách, sau đó đầu giống như bị vật nặng đánh qua, toàn bộ đầu ong ong.
Khó khăn lắm mới khôi phục được rõ ràng suy nghĩ, nàng giật mình một cái, giãy dụa bò dậy, đề phòng nhìn bốn phía. Khi thấy trong động không có một con cự mãng nào, lúc này mới nặng nề phun ra một ngụm trọc khí.
Tình huống vừa rồi quả thực chính là thập tử nhất sinh, không nói đến cự mãng, người phát ra cỗ uy áp kia rốt cuộc là người phương nào? Trên đời sao có thể có tu sĩ cường đại đến làm cho người ta sợ hãi như thế? Ngay cả lão quái Nguyên Anh kỳ có uy năng nhẹ nhàng tự nhiên như vậy, chính mình cũng không thể kháng cự toàn thân nổi lên cảm giác sợ hãi run rẩy, đối với uy áp vô điều kiện cúng bái. Nếu như mình nhất thời không chống cự được công kích cường áp kia, đầu óc nóng lên chạy ra ngoài, sợ là hậu quả sẽ không chịu nổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây