Bởi vì áp lực tạo thành tốc độ quá chậm, chờ Tiêu Dao xâm nhập vào phạm vi mười dặm, đã là qua hơn hai mươi ngày, trong lúc đó cũng không có thu hoạch. Nhưng cuối cùng ở trong phạm vi quy định phát hiện một tòa núi đá cực lớn, cao vài trăm thước, dài gần ngàn thước, giống như một dãy núi, làm nàng hai mắt tỏa sáng.
Đây là hi vọng cuối cùng của nàng, nơi càng lớn càng có khả năng tàng bảo! Nàng cẩn thận tới gần, tìm kiếm trong loạn thế như rừng, quả nhiên công phu không phụ lòng người, ở trong ngọn núi này thậm chí có một huyệt động do con người tạc thành!
Hang động này vô cùng lớn lại sâu, cửa động đen sì tựa như quái vật tùy thời muốn thôn phệ người, bởi vì gió sinh ra đối lưu phát ra âm thanh “Ô ô...”, không biết vì sao trong gió còn kèm theo một mùi hôi thối của động vật, làm Tiêu Dao cảm giác thập phần không thoải mái.
Nếu không có mùi này, nàng nhất định sẽ không chút do dự đi vào tìm kiếm, nhưng lúc này nàng cắn môi dưới, do dự có nên đi vào hay không. Trong đầu thỉnh thoảng lại hiện lên lời dặn dò của Báo Nanh Kiếm: Nguy hiểm nhất chính là ở chỗ này còn có một loại dị thú tên là Hư Không Mãng...
Nàng ta đưa mắt nhìn khắp nơi, quả thật nơi này có đủ loại thi thể người hoặc thú tán loạn, nhưng kỳ quái là: Trừ bỏ Tiên khí bị tàn phá lúc đầu, càng vào sâu trong đó càng nhiều, nhưng không thấy một chút Tiên khí bị tàn phá, không cần nói đến túi trữ vật của tu sĩ, tất cả đều rất khác thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây