Cho dù nó nói như vậy, Tiêu Dao vẫn không mở miệng, giả bộ sợ hãi, mắt lại dò xét xung quanh. Sau đó, lão long lại tiếp tục nói:
“Nghĩ mới thấy đây chính là thiên ý, lúc trước lão phu lập ra ải này là muốn tìm người có liên hệ với Chân Tiên giới, mặc dù hy vọng xa vời nhưng vẫn xem như là có hi vọng, không ngờ trời cao đối xử với lão phu không tệ, thực sự có người trả lời được. Ngươi đừng có giả vờ, ngoại trừ người Chân Tiên giới, không ai biết được kẻ thù của lão phu là ai! Cũng chỉ cỡ “Thần Cửu” mới có người tiếp ứng ở nhân giới. Nếu không phải lão phu cố ý giúp ngươi thì ngươi tưởng có thể cứ đơn giản thế mà phá được cấm chế nơi này sao? Không bắt ngươi phá thêm vài không gian mà đã thành người đầu tiên lấy được bốn chiếc đế đèn đã là ân huệ cực lớn rồi! Ngươi còn không biết thỏa mãn?!”
Lại thêm một đợt uy áp, Tiêu Dao nhíu chặt chân mày, nàng càng thêm hồ đồ: Lão long này phát hiện nàng lấy đi bốn chiếc đế đèn, nhưng lại không biết rằng nàng không phải dùng tiên tinh phá cấm chế, thế là thế nào?
Nghĩ vậy, nàng dò xét nói: “Nhưng mà tiền bối, vừa nãy tiểu bối bị ba gã yêu tu kia bắt nạt, suýt nữa thì chết...”
“Ngươi dám to gan chất vấn lão phu?!” Không gian đột nhiên chấn động, hiển nhiên lão long bắt đầu tức giận “Cũng không ngẫm lại thân phận của ngươi đi! Vì sao lão phu phải cứu ngươi? Nếu ngay cả chút năng lực đó mà ngươi cũng không có thì lấy tư cách gì gặp lão phu, chớ có quên, ba yêu kia là lão phu tiễn bước, ngươi dám vong ân phụ nghĩa?!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây