“Nhĩ Thử huynh, Bạch Trạch ta tâm phục khẩu phục.” Bạch Trạch thu hồi ánh mắt, chắp tay bái phục “Ngay cả bảo vật cỡ này cũng nỡ dùng, có thể thấy đối với Thần Long cung, Nhĩ Thử huynh đã hạ cả vốn gốc. Lần này nếu tìm được bảo vật, ta đồng ý để Nhĩ Thử chọn trước, đồng thời nếu chia bảo vật còn dư thì món đó sẽ thuộc về Nhĩ Thử huynh, hai vị đạo hữu thấy thế nào?”
Câu cuối này là nói với Tất Phương và Hóa Xà. Tất Phương và Bạch Trạch là anh em tốt, đương nhiên không phản đối, lập tức nói: “Ta đương nhiên cũng kính cách làm người của Nhĩ Thử huynh, vô cùng đồng ý với đề nghị của Bạch Trạch huynh. Không biết mụ rắn già thấy thế nào?”
Nó khinh bỉ nhìn Hóa Xà, trong lòng cười lạnh.
“Ta chỉ lấy phần thuộc về mình, chỉ cần không phân phối quá bất công thì tùy các ngươi xử lý.”
Ba đấu một, cho dù Hóa Xà không thích bọn chúng cũng phải cân nhắc phân lượng bản thân một chút, bất luận là quyền chọn trước hay lấy hơn một món pháp bảo, chỉ cần thu hoạch của nàng kha khá thì đều không vấn đề.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây