Chăm Dược Viên Cầu Trường Sinh

Chương 94: Ngươi coi ta là tiểu oa nhi ba tuổi hả???

Chương Trước Chương Tiếp

Thanh niên kia vẫn lắc đầu, nhưng sau đó, người này lấy ra một tờ giấy màu vàng từ phía dưới quầy, bình tĩnh nói: “Sư huynh cứ nhỏ một giọt máu ở trên này coi như chấp thuận giao dịch, hoàn toàn có thể chờ đến lúc giao hàng xong mới trả tiền, nhưng mỗi khi trả tiền chậm mười hai canh giờ, sẽ cộng thêm 1% lãi suất. Đây là dịch vụ riêng biệt, chúng ta chỉ cung cấp cho mười đại tiên môn thôi.”

Giang Nhất Ninh không chút do dự, trực tiếp làm theo, thậm chí còn không kịp nhìn những điều khoản được viết trên tờ giấy màu vàng kia.

Thanh niên kia trực tiếp hô một tiếng với nội đường: “Cố sư huynh, có đơn hàng, đồng vực ưu tốc!”

Một vị thiếu niên lập tức chạy đến.

Thanh niên ở quầy nói: “Cố sư huynh, mang một câu tới Thanh Vân cho ta, Vĩnh Lạc đại viện ở phía Tây Bắc Sơn châu, cấp cứu!”

Thiếu niên hơi nghi hoặc hỏi lại: “Không còn gì khác ư?”

Hai người đều nhìn về phía Giang Nhất Ninh.

Giang Nhất Ninh vội vàng đưa ngọc bài thân phận của mình giao cho thiếu niên nọ, sau khi hắn do dự một chút, lại bỏ thêm một câu: “Tìm Tô Bạch Nguyệt ở Lãnh Ngưng phong!”

Giờ này chắc chắn sư tôn của hắn không có mặt tại Thanh Trúc phong, bằng không Lâm Viễn đang chờ ở Trúc viện, nếu nàng đã về, sẽ nhanh chóng đuổi tới đây.

Tuy tìm đến Tô Bạch Nguyệt không quá hợp lý, lẽ ra hắn nên tìm Thường chưởng môn mới đúng nhưng hắn không dám đặt cược vào chuyện này, chỉ sợ lỡ như thiếu niên của Phi Yên môn nọ không thể trực tiếp chuyển lời cho cao tầng Thanh Vân thì sao?

Và mặc dù có thể, chắc chắn phải truyền đi truyền lại, thông báo nhiều tầng, sẽ trì hoãn rất nhiều thời gian.

Không nói tới chưởng môn, ngay cả chuyển lời cho một vị trưởng lão bình thường trong môn, phỏng chừng cũng phải thông qua nhiều tầng nhiều lớp…

Nhỡ đâu Lý sư huynh đã kiên trì đến cuối cùng, lại chỉ thiếu một chút thời gian thông báo này mà không chờ nổi...

Ngược lại, nếu chuyển lời cho đệ tử cùng thế hệ sẽ nhanh đến tay hơn nhiều... Nói nữa, lấy mối quan hệ thân thiết giữa Lãnh phong chủ và sư tôn của hắn, hẳn là nàng sẽ lập tức tự mình tới đây!

Đây là biện pháp chu toàn nhất mà Giang Nhất Ninh có thể nghĩ đến trong thời gian ngắn ngủi này...

Thiếu niên tiếp nhận ngọc bài, lập tức nói: “Yêu, Thanh Vân Lãnh Nguyệt tiên tử, ta đã biết!”

Nói xong đối phương trực tiếp ngự kiếm phá không mà đi, như một luồng lưu quang cực nhanh biến mất phía chân trời...

Giang Nhất Ninh được chân chính chứng kiến tốc độ này, cũng thoáng nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Thanh niên trên quầy cười nói: “Sư huynh cứ yên tâm, Cố sư huynh chỉ hơi lắm miệng một chút thôi nhưng rất có năng lực, trong vòng một khắc sẽ đến Thanh Vân!”

Giang Nhất Ninh gật gật đầu, sau đó cũng ngự kiếm bay lên...

Tiếp đó, hắn lại đi tới bầu trời phía trên Vĩnh Lạc đại viện.

Chỉ thấy ở phía dưới, có một bàn tay to màu tím đang nắm Lý sư huynh ở trong lòng.

Lý sư huynh dùng【 Vô Lượng Huyền Thuẫn 】, gắt gao chống đỡ.

Giang Nhất Ninh vội vàng ra tay, du ngư công kích xuống.

Hình như trận pháp này bao gồm hai loại hiệu quả là công kích và bao vây cùng một thể, bởi vậy chỉ cần hắn không ngừng công kích, bất chấp tiêu hao, kiểu gì cũng có thể giảm bớt một phần áp lực cho Lý sư huynh!

Hắn vừa công kích vừa quát lớn nói: “Nhanh chóng rời đi, ta đã thông báo cho sư trưởng, chờ khi bọn họ đến, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!”

Tề lang khinh thường nói: “Ngươi coi ta là tiểu oa nhi ba tuổi hả? Nếu ngươi có Truyền Tấn ngọc cho sư môn trên tay, chỉ sợ đại năng Thanh Vân đã sớm đến đây rồi!”

Sau đó, kẻ này lại nhẹ giọng nói: “Để ta đoán một chút xem nào... Ngươi không trở về báo tin, nhiều nhất chỉ là tìm một vị tu sĩ Trúc Cơ đi báo tin, nếu có Kim Đan cảnh, chắc chắn các ngươi đã cùng nhau đánh tới rồi, bởi vì làm như vậy có lẽ còn có một chút cơ hội chém giết cùng ta!”

Nói xong, kẻ này còn ngang ngược cười to: “Ta nói có đúng hay không hả? Khẳng định mọi chuyện chỉ đơn giản như thế thôi... Đáng tiếc, chờ đến khi người giúp đỡ các ngươi đưa tin tới Thanh Vân, ta đã sớm giết hắn, sau đó ung dung rời đi từ lâu rồi... Ha ha...”

Giọng điệu của kẻ này làm người ta cực kỳ chán ghét.

Giang Nhất Ninh chỉ hừ lạnh không hé răng nói một lời, ngay sau đó, hắn lại ngưng tụ bóng ảnh du ngư, càng thêm điên cuồng công kích.

“Ha ha, phải chết thôi, kiểu gì hắn cũng phải chết, còn sư huynh đệ của ngươi ở bên trong phòng tối kia, cũng chết nốt!” Tề lang kiêu ngạo vô cùng: “Nói gì thì nói ngươi cũng xuất trận rồi, hiện giờ mau trốn thôi. Dù có ở lại đây thêm thì ngươi cũng bất lực, bọn họ không thể trách được ngươi đâu! Nhanh, nghe lời ta, chạy mau đi!”

“Câm ngay cái miệng chó của ngươi lại!”

Giang Nhất Ninh nhìn dáng vẻ của hắn, chỉ hận không thể xé nát cái miệng thối kia ra. Hắn lại vung tay lên, ngưng tụ toàn bộ 110 đạo kiếm cương

Hai tay bay múa, nhanh chóng vẽ ra từng lá phù trên không trung

Một đạo kiếm cương dung hợp cùng một lá kiếm phù.

Tuy uy lực của chiêu này kém hơn bóng ảnh du ngư ba hợp một nhưng nếu hắn bất chấp tiêu hao, thì 110 đạo kiếm cương cộng thêm kiếm phù có tính liên miên không ngớt hơn chiêu thức trước, chỉ là tiêu hao cũng càng mạnh hơn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 40%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)