Chăm Dược Viên Cầu Trường Sinh

Chương 90: Chẳng lẽ người họ lý đều ưa thích loại hình này?

Chương Trước Chương Tiếp

Giang Nhất Ninh nhìn bóng dáng phía trước, nhất thời không thể tưởng tượng nổi...

Một vị đại trượng phu ôm trong mình ‘giấc mộng tu tiên là chém hết những chuyện bất bình trong thiên hạ’, vậy mà cũng có quá khứ ‘hào hùng’ như vậy, cũng từng là con người ‘bình thường’ như vậy...

Khúc nhạc đệm nho nhỏ nhanh chóng trôi qua, cả ba người tiến vào Hoa lâu.

Ở giữa đám cô nương tốt trang điểm lộng lẫy kia, hai vị chính khí thư sinh tỏ ra vô cùng thành thạo...

Nhưng lần này bọn họ tới đây làm chính sự… nên không xảy ra loại chuyện khó nói gì.

Trải qua một hồi nói chuyện với tú bà, Lý Mục bằng vào thân phận Trung Nghĩa đình của mình đã nhanh chóng được đưa đến khuê phòng của Thanh Nhi cô nương!

“Ai nha, Lý đại nhân, Thanh Nhi nhà chúng ta được Lâm tiên sư của Tiên Sư phủ nhìn trúng, mỗi lần Lâm tiên sư qua về phủ, bọn họ đều sẽ tới Lâm phủ ở lại mấy ngày... Làm sao có thể liên quan gì tới đám yêu ma hay vụ án gì đó chứ?”

“Ngụy mụ, ngươi đi ra ngoài trước đi, chúng ta cần thi thuật tra tìm!” Hiển nhiên Lâm mục là khách quen ở chốn này, có mối quan hệ khá thân thiết với vị tú bà kia.

“Được được, nhưng mà Lý đại nhân, mong ngài thủ hạ lưu tình một chút, dù sao Thanh Nhi cũng là người đã được tiên sư nhìn trúng!”

Tú bà vẫn nói liên miên cằn nhằn cho tới lúc rời khỏi cửa.

“Học trưởng, nhờ người giúp đỡ ta một tay!” Lý Mục đã bắt đầu dùng tới cách xưng hô trong vòng luẩn quẩn của bọn họ với Lý Thư Nhai, lộ ra vẻ cực kỳ thân cận tự nhiên.

Lý Thư Nhai không nói thêm điều gì, chỉ áp lòng bàn tay vào phía sau lưng đối phương.

Chân khí quán thể (rót vào cơ thể).

Lý Mục chờ đợi thêm một lát, sau đó mới dậm chân: “Lùi lại mười ngày trước, phát ra những âm thanh còn lưu lại ở nơi này!”

Giang Nhất Ninh hơi chú ý tới【 Ngôn Pháp 】của đối phương, hình như lần này hơi có chút khác biệt... Và rất nhanh, hắn đã hiểu nó khác ở điểm nào!

Lần này, âm thanh bên tai ba người có vần có điệu... Phải nói là du dương trầm bổng, cầm sắt tuyệt vời!

“Vương lang, đừng nóng vội, để Thanh Nhi đàn một khúc cho ngài nghe trước nhé...”

“Được được được, cứ làm theo lời Thanh Nhi đi!”

“Chu lang, để Thanh Nhi rót cho ngài một chén rượu...”

“Triệu lang...”

Gần như mỗi một đoạn đều có kết cục bằng những loại âm thanh… một lời khó nói hết!

Ba người yên tĩnh lắng nghe... Không một ai nói chuyện.

Chẳng hiểu sao Giang Nhất Ninh cứ có cảm giác không khí nơi này hơi quái dị… Nói sao đây? Đúng là một loại cảm giác ‘ba đại nam nhân cùng nhau nghe lén những chuyện không nên’!

Trong lúc ấy, Lý Thư Nhai một mực nhắm mắt, không nhìn ra cảm xúc.

Còn Lý Mục đã lộ ra vẻ mặt ửng hồng!

Giang Nhất Ninh hơi hoài nghi đối phương cố ý thể hiện ra như vậy.

Lại nói, bọn họ đã liên tục nghe đủ mười ngày rồi... Vậy mà vẫn biểu lộ trần trụi như thế, chẳng lẽ người này có loại đam mê đặc thù gì đó???

Đồng thời, hắn cũng thực sự tiếc hận thay cho Lâm Không, sợ đối phương đã nhúng chàm quá sâu rồi...

Cô nương tốt này vốn không phải thanh quan ca cơ, và Lâm Không kia rõ ràng đã có thêm ba chữ! (theo mình thì nó nói là ba chữ “đội nón xanh”)

... Rốt cuộc, ba người bọn họ cũng chờ được tới lúc xuất hiện tin tức hữu dụng.

“Tề lang, những lời người nói lúc trước, hoàn toàn không phải lừa Thanh Nhi đấy chứ?”

“Yên tâm đi, ta cũng là người tu đạo. Chỉ cần lần sau nàng đưa đệ tử Thanh Vân ở Lâm phủ kia đến chỗ ta, ta cam đoan sẽ cho nàng một cơ duyên đặt chân lên tiên đồ. Đến lúc đó, hai người chúng ta song song tu đạo, trường tương tư thủ (ở bên nhau lâu dài), chẳng phải là quá tốt hay sao?”

“Thanh Nhi nghe lời Tề lang nhưng nếu Thanh Nhi làm chuyện này, chắc chắn sẽ đắc tội với Thanh Vân tiên sư. Đến lúc đó, Tề lang đừng nên lừa gạt Thanh Nhi...”

“Đến bây giờ nàng còn chưa hiểu rõ tâm ý của ta với nàng sao? Ta chưa từng lừa gạt nàng điều gì mà...”

Chỉ qua một đoạn âm thanh còn lưu lại này, cả ba người Giang Nhất Ninh gần như đã xác định được hướng đi của Lâm Không!

Giang Nhất Ninh thấy hai người còn không chịu động đậy, hắn lại không nhịn được thúc giục nói: “Sư huynh, hung thủ chính là vị Tề lang này, chúng ta nhanh đi hỏi thăm thân phận của hắn thôi!”

Lý Mục lại vội vàng làm ra thủ thế yên lặng rồi nhỏ giọng nói: “Tiên huynh, đừng có gấp, chúng ta lại lắng nghe thêm một chút, có lẽ sẽ bắt được tin tức càng cụ thể hơn!”

Giang Nhất Ninh nhìn về phía Lý Thư Nhai, người này cũng đứng yên không nhúc nhích...

...

Tại góc Tây Bắc của Sơn châu.

Bên trong Vĩnh Lạc đại viện, một tòa trang viên của hộ kinh doanh vải vóc.

Ba người Giang Nhất Ninh đang đứng đối diện với một gian lầu các.

Hiện giờ trong lòng Giang Nhất Ninh đang vô cùng hoài nghi đức hạnh của cái đám người mang tên vô cùng mỹ miều - chính khí thư sinh kia!

Rõ ràng bọn họ có thể trực tiếp qua hỏi tú bà, sau đó đơn giản lên đường lần theo thân phận của Tề lang kia, thế nhưng hai tên chính khí thư sinh kia lại cứng rắn ép hắn ngồi chung với bọn họ nghe hết âm thanh còn lưu lại của mười ngày kia...

Chẳng lẽ nghe âm thanh trên giường ấy, cũng là một trong những thủ đoạn thuộc cái vòng luẩn quẩn của bọn họ...

Hay là đám người họ Lý đều ưa thích loại hình này?

Hẳn là không đến mức ấy đâu, nếu nói như vậy, hơi có chút đổ oan cho những người họ Lý trong thiên hạ! Tội lỗi, tội lỗi lắm!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 40%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)