Trường Sinh điện nằm tại Thanh Vân phong, nó là nơi môn nhân Thanh Vân kiếm phái gửi mệnh bài của mình!
Thời điểm đệ tử nhập môn, bắt đầu tiến hành làm ngọc bài thân phận, đồng thời cũng sẽ luyện chế một khối mệnh bài, đặt vào Trường Sinh điện!
Cách mấy ngày một lần sẽ có người chuyên trách tới đây kiểm tra, nếu phát hiện mệnh bài vỡ nát, Trường Sinh điện sẽ lập tức thông báo tin tức này cho phong của người gặp nạn!
Rất nhanh hai người Giang Nhất Ninh đã lên đường đi một chuyến, cũng may, mệnh bài của Lâm Không vẫn chưa vỡ nát...
...
Tại Sơn châu!
Hai người toàn lực ngự kiếm, chỉ mất chừng nửa canh giờ đã tới nơi!
“Sư huynh, ngươi có thể sử dụng năng lực của chính khí thư sinh, tìm xem phương hướng của Lâm Không trước không?”
Lý Thư Nhai lập tức lắc đầu nói: “Ta đã nhập tiên đồ, tuy trong cơ thể vẫn còn một chút khí phách thư sinh, nhưng đã thoát ly hệ thống Nhân Hoàng Chi Đạo, không còn hiểu thấu đạo này nữa rồi! Chúng ta cần phải tìm Trảm Yêu Úy của Đại Khánh Trung Nghĩa đình!”
Sau khi hai người thống nhất quyết định này, lập tức đi về hướng Thanh Vân các... Bọn họ cần phải tìm Thanh Vân các trước, lại nhờ Thanh Vân các liên hệ với Trung Nghĩa đình.
Tại những thành trì thuộc Đại Khánh vương triều, gần như chỉ cần tìm bất cứ người đi đường nào cũng có thể hỏi thăm được vị trí của Thanh Vân các...
Ngay khi hai người Giang Nhất Ninh đi vào Thanh Vân các, bọn họ trực tiếp đưa ngọc bài thân phận Thanh Vân ra.
Người phụ trách Thanh Vân các tại Sơn châu là một vị trung niên.
Hắn thấy vậy, lập tức kính cẩn nói: “Hai vị sư huynh, ta là ngoại môn đệ tử Hà Kính hoan nghênh hai vị...”
Lý Thư Nhai trực tiếp cắt ngang lời hắn: “Mau liên hệ với Trung Nghĩa đình, nhờ một vị chính khí thư sinh qua đây hỗ trợ!”
Hà Kính thấy hai người bọn họ quá vội vàng, không có lôi kéo làm quen, lập tức đi làm việc...
...
Tại Lâm phủ!
Hai người Giang Nhất Ninh mang theo chính khí thư sinh Lý Mục tới cửa.
Phụ mẫu Lâm Không vừa nhìn thấy Giang Nhất Ninh, lập tức quỳ xuống.
“Giang tiên sư, ngài là sư huynh đệ của nhi tử nhà ta, cầu xin ngài hãy ra tay, nhanh tìm nhi tử nhà ta về... Từ ba ngày trước, sau khi Không Nhi ra ngoài, hắn vẫn một mực chưa về, cũng không nói một tiếng nào với chúng ta...”
Giang Nhất Ninh nâng hai lão dậy, cất giọng an ủi: “Hai lão đừng có gấp. Ta đã rõ ràng tình huống rồi, chúng ta tới nơi này cũng vì chuyện đó!”
Hắn không lải nhải dài dòng giới thiệu mọi người với nhau, mà trực tiếp nhìn về phía Lý Mục.
Lý Mục gật gật đầu: “Chúng ta tới tiền viện bên ngoài phủ trước!”
Mọi người đi qua rất nhanh.
Đến tiền viện, Lý Mục bước ra một bước: “Quay lại ba ngày trước, tìm âm thanh lưu lại ở nơi này!”
Tiếp theo, tựa như không gian vừa sinh ra một chút biến hóa kỳ quái nào đó, mọi người yên tĩnh đứng thẳng nhưng lại nghe thấy có âm thanh truyền ra.
“Ngày hôm qua Lâm tiên sư đã về phủ, lúc đứng gác nhớ tập trung tinh thần một chút...”
“Đát đát đát...”
“Nữ nhân ngoan, đợi nhìn thấy Lâm tiên sư, nhất định phải hào phóng một chút...”
Hoặc là tiếng bước chân... Hoặc là tiếng nói chuyện... Không ngừng vang lên bên tai mọi người. Hết thảy đều là âm thanh từng vang lên ngoài tiền viện ...
Vang vang không ngừng, không có chút tạm dừng nào...
Rất nhanh, sắc mặt Lý Mục đã bắt đầu trở nên trắng bệch.
Nhưng cũng may chỉ một lúc lâu sau, Giang Nhất Ninh chợt nghe thấy giọng nói của Lâm Không và Thanh Nhi cô nương.
“Lâm lang, chàng thật không dễ dàng mới trở về một chuyến, hôm nay nhất định phải cùng Thanh Nhi đi dạo một lần cho thỏa...”
“Được được, hôm nay ta đều nghe lời nàng...”
Ngôn Pháp của Lý Mục đã dừng lại.
Cuối cùng mọi người đã nghe được hai câu kia, cũng biết chắc rằng Lâm Không rời khỏi nhà, để cùng Thanh Nhi cô nương đi dạo phố...
Giang Nhất Ninh nghĩ một hồi, rất nhanh đã nói: “Sư huynh, Lý huynh đệ, chúng ta cùng qua chỗ Thanh Nhi bên kia nhìn xem!”
Ba người cáo biệt Lâm phủ, rồi vội vàng đi tới trước cửa Hoa lâu.
Giang Nhất Ninh ngạc nhiên phát hiện, bên cạnh Hoa lâu vừa có thêm một gian cửa hàng, tên là【 Phi Yên Tống Bảo 】!
Chẳng lẽ đây chính là Thuận Phong tại Tu Tiên giới, một loại cửa hàng chuyên về dịch vụ chuyển phát nhanh mà hắn từng đọc được trên Tinh Túc báo?
Lần trước hắn tới nơi này còn không thấy đâu!
“Sư huynh, Thanh Nhi cô nương kia ở bên trong thanh quan ca cơ...”
“Không cần giải thích, đi, trước kia ta cũng là chính khí thư sinh!”
Lý Thư Nhai nói được nửa câu, đã trực tiếp bước vào Hoa lâu.
Lý Mục lại tỏ ra vô cùng kinh ngạc: “Trước kia tiên sư cũng là chính khí thư sinh sao? Vậy nhất định sẽ còn lưu lại một chút văn chương cao nhã, có thể khiến cho vãn sinh mở rộng tầm mắt hay không...”
Giang Nhất Ninh nghe được câu này, cảm thấy hơi ngơ ngác, lập tức nghi hoặc nhìn về phía hai người.
Lý Mục cười cười. Hắn có cảm giác bởi vì một câu này đã khiến mối quan hệ giữa hắn và Lý Thư Nhai đã trở nên thân cận không ít. Hắn giải thích rất nhanh: “Nếu các sĩ tử xuất thân tại thư viện không thể bằng vào một bài nhã từ, mà trở thành người có mối quan hệ thân mật với các thanh quan danh cơ trong thành trì thì không một ai dám không biết xấu hổ tự xưng mình là chính khí thư sinh!”
Giang Nhất Ninh: ...
Đây gọi là thư sinh phong nhã?
Quả nhiên, mỗi một vòng luẩn quẩn đều có cách chơi riêng của mỗi một vòng luẩn quẩn!
Người không dung nhập vào cái vòng luẩn quẩn ấy, rất khó tưởng tượng để tưởng tượng ra bọn họ lắm thủ đoạn tới cỡ nào...