Chăm Dược Viên Cầu Trường Sinh

Chương 88: Lâm không mất tích!

Chương Trước Chương Tiếp

Và hiển nhiên là Giang Nhất Ninh sẽ không trồng loại hạt giống có giá trị trưởng thành ban đầu là 2%, linh thảo mười năm chẳng có ý tứ gì hết.

Nhưng hắn sẽ lưu trữ lại trước, đến lúc đó sẽ cho Hùng Lão Nhị từ trồng tự ăn, coi đây là phúc báo...

Vừa vặn, Ngô lão lại đến đây, cũng có nghĩa là nhóm hạt giống thứ hai từ Luyện Đan phong đã đến!

“Tiểu tử, ươm trồng thế nào rồi?”

“À, tự người qua xem đi, chúng đã mọc ra cây con rồi...” Giang Nhất Ninh cười tiếp nhận túi trữ vật, lần này còn nhiều gấp đôi lần đầu tiên.

Từ ngày hôm qua đến giờ, đã một đêm rồi sư tôn không trở về, thôi, cứ chờ đến lúc nàng trở lại hãy chọn hạt giống đi... Làm vậy, sẽ nhanh hơn!

Giang Nhất Ninh cười cười rồi cùng Ngô lão đi dạo qua linh điền một vòng. Nhưng hắn vừa cất bước đi không lâu, đột nhiên, một tiếng thét kinh hãi đã phá tan bầu không khí yên tĩnh của tiểu viện.

“Đại sư huynh, đại sư huynh!” Lâm Viễn với vẻ mặt trắng bệch chạy vào tiểu viện

Giang Nhất Ninh nhíu mày: “Làm sao vậy?”

Lâm Viễn vừa thở hổn hển vừa vội vàng nói: “Ca ca của ta… Ca ca của ta, đại sư huynh… cứu cứu ca của ta!”

Giang Nhất Ninh đang có vẻ lơ đãng, bất chợt đứng bật dậy, trực tiếp hỏi: “Rốt cuộc là làm sao vậy? Ngươi cứ từ từ nói đi!”

“Đại sư huynh, ngày đầu tiên sau khi ca ca của ta về nhà, hắn đã cùng Thanh Nhi tỷ tỷ rời đi rồi mất tích luôn tới tận bây giờ, vẫn chưa về nhà!”

Giang Nhất Ninh nghe xong, ngầm thở dài nhẹ nhõm một hơi!

Lần này các ngươi vừa xuống núi được bốn hôm, có lẽ là Lâm huynh đã chơi vui đến quên cả trời cả đất rồi, thêm nữa, tu sĩ có đi mấy đêm không về cũng là bình thường…

“Nói không chừng ca của ngươi đang cùng Thanh Nhi tỷ tỷ đi dã ngoại. . . Chiến… à không là đi đạp thanh (chơi tiết thanh minh) rồi!”

Lâm Viễn: “Sẽ không, từ trước, mỗi khi đại ca về nhà, dù có ra ngoài cũng chưa bao giờ đi qua đêm, nhiều năm như vậy qua vẫn một mực như thế, cho nên ta và phụ mẫu mới lo lắng hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi...”

Giang Nhất Ninh nhíu mày, hắn hơi do dự một lát, cuối cùng vẫn quyết định sẽ tới tìm... chính khí thư sinh của Đại Khánh · Trung Nghĩa đình hỗ trợ điều tra hành tung Lâm Không!

“Ngươi đừng quá nôn nóng... Để ta đi tìm xem sao. Còn ngươi cứ ở lại trong tiểu viện, nếu sư tôn trở về, hãy nói chuyện này với sư tôn, để nàng tới Sơn châu nhìn xem!”

Giang Nhất Ninh thở dài, sư tôn đi ra ngoài không đúng thời điểm rồi... Hiện giờ trên người hắn không còn một viên ngọc châu cầu cứu nào!

Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng hắn vẫn nhanh chóng ngự kiếm bay lên, đi thẳng đến Lưu Vân phong... muốn tìm Vương sư huynh.

Dẫu sao, có nhiều thêm một người cũng là thêm một phần lực lượng, vừa lúc mấy bên đều quen biết lẫn nhau.

Kết quả... Sau khi đến nơi, hắn hỏi thăm một phen, mới biết Vương sư huynh bế quan rồi!

Chẳng lẽ bây giờ hắn phải đi tìm sư tôn của Lâm Không? ...

Nhưng mà tình huống ở Lưu Vân phong lại khác Thanh Trúc phong, sư tôn của hắn có ít đồ đệ nhưng những tiền bối trên phong khác lại có rất nhiều, gần như dưới tay bọn họ đều có hơn trăm đệ tử.

Người ta có nhiều đệ tử như vậy, làm sao quan tâm hết cho được, thêm nữa, Lâm Không mới mất tích ba ngày, phỏng chừng rất khó khiến sư tôn của hắn chú ý!

Giang Nhất Ninh bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể đi trước nhìn xem tình huống thế nào thôi...

Nhưng hắn vừa ngự kiếm đi chưaa được xa, lại phát hiện ra một người quen.

Giang Nhất Ninh do dự một chút, trực tiếp đuổi theo.

“Lý sư huynh, Lý sư huynh!”

Đúng là mộng tưởng giả—— Lý Thư Nhai.

Trong lòng hắn thầm nghĩ, lỡ như có thực sự có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, thì so sánh với tánh mạng, hắn cảm thấy mình đi cầu người ta cũng chẳng vấn đề gì hết!

Lý Thư Nhai nghỉ chân quay đầu lại: “Giang sư đệ? Tìm ta có chuyện gì?”

Giang Nhất Ninh khó xử cười: “Sư huynh, chuyện lần trước, sư tôn ta ra tay hơi nặng một chút...”

Lý Thư Nhai cắt ngang: “Giang sư đệ, đại trượng phu dám làm dám chịu, là ta nói xấu sau lưng Phượng tiền bối trước. Tuy rằng Phượng tiền bối làm việc không theo chuẩn mực nguyên tắc, nhưng lúc ấy người ra tay lại hợp tình hợp lý!”

Hình như đối phương không có bao nhiêu oán khí, điều này làm cho Giang Nhất Ninh không biết nên nói tiếp như thế nào.

“Còn có chuyện khác ư? Nếu chỉ là việc này thì không cần nói nữa đâu, ta đi trước nhé!”

Giang Nhất Ninh không còn cách nào khác, đành phải nói ra mục đích của mình: “Sư huynh, quả thật có việc, Lâm Không Lâm sư huynh đã mất tích rồi...”

Hắn nhanh chóng thuật lại một lần.

“Không biết có thể nhờ sư huynh đi cùng ta một chuyến hay không?” Khiến cho Giang Nhất Ninh ngoài ý muốn chính là, Lý Thư Nhai nhận lời rất sảng khoái.

“Được. Trước tiên chúng ta nên đến Trường Sinh điện xem xét mệnh bài của hắn đã!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 40%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)