Chăm Dược Viên Cầu Trường Sinh

Chương 74: Người tới vì quý thủy trọng thổ!

Chương Trước Chương Tiếp

“Đừng tìm ta để đổi, bớt mở cái miệng cao quý của các người đi. Nếu ta có nhu cầu đó, sẽ trực tiếp giao cho Thiên Linh điện!”

Thiên Linh điện nằm tại Thanh Vân phong của tông chủ, cũng là một đường khẩu (nôm na là một trụ sở đặt phía trước tòa nhà chính) đặt ở phía trước Thanh Vân phong.

Mỗi khi những đệ tử trong môn có bảo vật gì đó cần bán ra, hoặc có món gì đó cần mua sắm, có thể gởi lại Thiên Linh điện!

Nếu nói, Bách Bảo phong là khu vực tạp hóa cấp thấp dành cho đám đệ tử bày quán, thì giao dịch trong Thiên Linh điện chính là pháp bảo, linh bảo chân chính...

Giang Nhất Ninh rõ ràng thấy có người chuẩn bị mở miệng nhưng bị một câu này của sư tôn phong kín lại, chỉ còn cách bất đắc dĩ lắc đầu rời đi.

Nhưng càng nhiều bóng người cứ một mực bay vòng quanh Thanh Trúc phong vài lượt mới chịu rời đi, rõ ràng là bọn họ muốn quan sát một phen…

Nói chính xác hơn là, đã xem náo nhiệt cũng muốn xem đến tột cùng, muốn tìm xem rốt cuộc Thanh Trúc phong này có điều gì đặc biệt ...

Mấy lần trời giáng linh vận trước đó còn có thể nói là ươm trồng nhưng lần này rõ ràng là thổ bảo, không thể nói rằng lại ươm trồng ra được!

Có lẽ đây là suy nghĩ của phần lớn những người tới đây.

Nếu Giang Nhất Ninh biết, chắc chắn hắn sẽ dõng dạc nói rằng, đúng là ta ươm trồng ra nó!

Lần này mười ba vị phong chủ lại chưa thấy xuất hiện.

Cũng không phải ngẫu nhiên... bởi vì ngay sau đó, Thường chưởng môn cùng một lão giả tóc đỏ đã hạ xuống viện, đi theo bọn họ còn có Ngô lão!

“Quỳ Thủy Trọng Thổ?”

Mấy người đều nhìn thấy thổ nhưỡng trân bảo trong tay Phượng Ngọc Thấm.

Phượng Ngọc Thấm tức giận: “Các ngươi tới làm cái gì?”

Giang Nhất Ninh cũng không dấu vết phiết liếc mắt nhìn Ngô lão một cái. Lần này lão cũng xuất hiện, chẳng lẽ đã liên tưởng được điều gì rồi...

Thường chưởng môn cười nói: “Ta tưởng rằng đệ tử của sư muội lại ươm trồng ra thứ gì, cho nên kéo Vạn phong chủ đến xem, có lẽ hắn càng thích hợp để ươm trồng hơn!”

Người tới chính là Vạn phong chủ của Luyện Đan phong, lần trước Giang Nhất Ninh từng gặp mặt một lần.

Vạn phong chủ cũng nhìn thổ bảo này rồi nói: “Nghe đồn lúc trước tiền bối Luyện Đan phong chúng ta đã phát hiện Quỳ Thủy Trọng Thổ ở trong đống phế thổ tại linh điền, nói là thổ nhưỡng trải qua thời gian dài bị linh phì xâm nhiễm, đã nảy sinh Quý Thủy! Tiểu Phượng, ngươi phát hiện thổ bảo này như thế nào?”

Phượng Ngọc Thấm bất mãi trướng (không thừa nhận/không chịu làm theo quy củ của người khác): “Tiểu Phượng không phải cái tên để ngươi gọi!”

Vạn phong chủ hừ lạnh một tiếng: “Lão phu đã nhìn ngươi lớn lên đó. Khi lão chưởng môn còn trên đời, rất nhiều lần đã cầu lão phu luyện đan cho ngươi. Hiện giờ cánh ngươi đã cứng, đã ghê gớm tới mức không cho ta gọi một tiếng Tiểu Phượng này?”

Phượng Ngọc Thấm bĩu môi, không tiếp tục phản bác nữa.

Thường chưởng môn vội vàng khuyên giải: “Tiểu sư muội, Vạn phong chủ chỉ hỏi một chút thôi, muội biết thì nói đi!”

Phượng Ngọc Thấm: “Được, chính là mảnh linh điền kia, đệ tử ta trồng đã 20 năm bỗng nhiên xuất ra trân bảo, còn điều gì khác thì ta không biết...”

Vạn phong chủ: “Luyện Đan phong cũng trồng nhiều năm như vậy mà không sinh bảo... Đúng là thiên địa tự nhiên. . . Quả thật khó có thể cân nhắc được...”

Ngô trưởng lão cũng xen mồm vào: “Thì ra là thế, khó trách trước kia Thanh Trúc phong lại có thể ươm trồng ra linh thực vạn năm, sợ là có công lao của Quý Thủy Trọng Thổ?”

Giang Nhất Ninh có cảm giác muốn chửi ầm lên, lần này xem như hắn phải rò rỉ cho Luyện Đan phong một chút gì rồi!

Vạn phong chủ nghe vậy, lập tức nhíu mày, nhìn về phía Giang Nhất Ninh.

Giang Nhất Ninh vội vàng khom người cúi chào!

“Nghe nói thiên phú ươm trồng của ngươi không tồi, ngươi có nguyện ý lên Luyện Đan phong ta nghiên cứu thuật pháp ươm trồng linh thực hay không...”

Phượng Ngọc Thấm lập tức cắt ngang: “Hắn là đệ tử của ta, sao phải lên Luyện Đan phong?”

Sư tôn đã lên tiếng, đương nhiên là Giang Nhất Ninh cứ im lặng đứng ở một bên nghe.

Nhưng trong lòng thầm ngạc nhiên nghi ngờ... chẳng lẽ Ngô lão chưa nói ra chuyện phế thổ có liên quan tới thuyết kế tục【 Quỳ Thủy Trọng Thổ 】?

Hình như mấy người này không quá rõ ràng chi tiết về tình huống【 Quỳ Thủy Trọng Thổ 】... Hay là đúng như những lời sư tôn hắn từng nói, đối với những người đã đạt tới cấp bậc như bọn họ, nếu không đạt tới con số 180 trân bảo thì tác dụng không lớn, cho nên bọn họ cũng không quá để ý tới chuyện này?

Tới đây hỏi, phần nhiều chỉ là tò mò mà thôi...

Tựa như Phượng Ngọc Thấm hơi do dự một chút, một lát sau nàng mới tiếp tục nói: “Về mặt ươm trồng, Luyện Đan phong các ngươi có gì lợi hại hơn đệ tử của ta không?”

Nàng nói xong, dứt khoát dẫn dặt câu chuyện tới ba gốc linh thực trên đỉnh núi, chuẩn bị làm một lần duy nhất mà giải quyết chuyện này, tránh về sau khi sinh ra vạn năm linh thực, còn phải phí một phen võ mồm nữa...

Giang Nhất Ninh hơi bất đắc dĩ, chuyện này lại khiến lực chú ý của mọi người bị chuyển dời lên người chính hắn rồi...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)