Chăm Dược Viên Cầu Trường Sinh

Chương 69: Sư tôn rời đi! tốc độ trưởng thành quá mức kinh dị!!!

Chương Trước Chương Tiếp

Bàn về Hắc Hải Lôi trạch.

Nơi này là một mảnh đầm lầy sương mù.

Nghe đồn từ trăm vạn năm trước, khu vực này chính là một trong những chủ chiến trường dành cho Thiên Tiên trên thượng giới và Quỷ Thần dưới u minh chiến đấu với nhau.

Tiên Quỷ ngã xuống khiến cho đầm lầy dị biến, trở nên quanh năm đều bị bao phủ bởi một màn sương mù màu đen bí ẩn, cũng xuất hiện lôi đình màu đen, được đặt tên là【 U Minh Phạt Lôi 】.

Từ đó, có rất nhiều tu sĩ tu lôi đạo đi tới nơi này tìm hiểu!

Yêu tinh quỷ quái ở bên trong khác hẳn với bên ngoài, khiến cho nơi này bị người ta đồn đại là nhạc viên của quỷ tu.

Tính nguy hiểm của nơi này không nhỏ, nhưng chỉ cần là tu sĩ đệ thất cảnh và không xâm nhập quá sâu, sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn.

Giang Nhất Ninh dùng cảm tình để lay động người khác và dùng lý lẽ khiến người ta thấu hiểu, lại kết hợp với lý do tăng thêm tài chính Thanh Trúc phong, thì thầm bên tai sư tôn một đợt ba lạp ba lạp...

Phượng Ngọc Thấm chịu không nổi hắn cầu xin, ngay đêm đó đã lên đường xuất phát.

Trước khi nàng đi còn không quên bỏ lại một câu: “Lần này vi sư phải đi một chuyến thật xa, nếu ngươi không ươm trồng được, thì cứ chờ vi sư tận tình ‘đặc huấn’ ngươi một phen đi!”

Thanh Vân ở phía Đông còn Hắc Hải Lôi trạch lại nằm bên phía Tây Bắc Thần châu.

Khoảng cách giữa hai bên tương đối xa, trên đường lại phải trải qua phần đông tiên môn như Hoa Sơn, Vạn Thú phái, Vu Cổ phái...

Chỉ sợ sư tôn hắn muốn qua bên đó cũng mất tới mười ngày nửa tháng...

Ngày kế.

Giang Nhất Ninh đang làm lão thần ung dung ăn ‘đường đậu’, đột nhiên hắn nhìn thấy Hùng Lão Nhị hưng phấn dâng trào nhảy nhót xung quanh linh điền.

“Lão nhị, chuyện gì vậy?”

“Đại sư huynh, loại quả này biến sắc rồi!”

Đây là năng lực kiến phong sử đà (nhìn xu thế hoặc ánh mắt người khác để làm việc) của Hùng Đại Vương, mới chỉ hai ngày, nó đã chuyển từ từ ‘thượng tiên’ thành ‘đại sư huynh’ như Tiểu Nha thường gọi.

Giang Nhất Ninh cũng mặc kệ nó, chỉ là một cách xưng hô, cũng không phải đại sư thu đồ đệ!

“Hả? Nhanh như vậy đã đạt tới trăm năm rồi?”

Trái cây Kim Vân Lưu biến thành màu vàng, chứng minh nó đã đạt tới trăm năm.

Lúc trước khi hắn mang nó về từ Ninh Đống sơn cốc, chỉ ôm tâm lý tùy tiện trồng xem sao, vẫn chưa từng chú ý nhiều tới gốc linh quả này!

“Ừng ực ~” Hùng Lão Nhị nuốt một ngụm lớn nước miếng!

Giang Nhất Ninh: “Ngươi muốn ăn?”

“Đại sư huynh, ta từng nhìn thấy quả này ở trong núi một lần. Loại quả này có chút tác dụng với đám yêu tu chúng ta!”

Giang Nhất Ninh cười nói: “Giờ ngươi muốn ăn cũng chỉ có thể nhìn thôi! Nhưng mà... Nếu ngươi cứ luôn hoàn thành chuyện ta dặn dò, nói không chừng một ngày nào đó ta sẽ cho ngươi ăn!”

Hùng Lão Nhị vỗ vỗ bộ ngực: “Yên tâm đi, đại sư huynh cứ giao linh điền cho ta!”

Giang Nhất Ninh nhìn về phía Kim Vân Lưu.

Dường như sau khi những loại linh thực hoang dại, hoặc là trải qua thời gian lắng đọng lại, được mang đi ươm trồng, chúng sẽ trưởng thành thật mau...

Đúng rồi, trên đỉnh núi còn có ba gốc!

“Lão nhị, chú ý trong viện một chút nhé!”

Giang Nhất Ninh dứt khoát mang theo linh phì, đi lên đỉnh núi...

...

Một gốc cây xích đằng (dây leo màu đỏ)!

Một gốc cây bốn diệp thảo (cỏ bốn lá)!

Một gốc cây tùng miêu (mầm cây tùng)!

Lần này Giang Nhất Ninh cẩn thận phân biệt rõ ràng một phen.

Ba gốc linh thực này cũng y chang cây sơn trúc hoang dã lúc trước, không thuộc loại linh vật đã được ghi chép lại quy trình nuôi trồng.

Thật hiển nhiên chúng nó đều mang vận mệnh là cỏ dại, sau đó tự bản thân gặp gỡ cơ duyên mới phá mệnh thành linh!

Giang Nhất Ninh mặc kệ nhiều như vậy, cứ tưới cho mỗi gốc non nửa gáo linh phì lại tính sau...

Chỉ là sau khi hắn chờ đợi một lát, ba linh thực này lại dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được, nhanh chóng sinh trưởng...

Tốc độ này... Cũng quá ngang tàng rồi!

Giang Nhất Ninh vội vàng ngưng thần chăm chú quan sát, chỉ thấy giá trị trên ba thanh tiến độ đang không ngừng biến hóa.

... 15%... 16%...17%...

Nhất là tùng miêu, hiện giờ nó không chỉ phá vỡ khe hở nham bên dưới, còn chỉ trong chốc lát đã cao bằng một người!

Đây là bản chất sinh mệnh tăng lên sau khi chịu ảnh hưởng bởi quá trình ngộ đạo của sư tôn? Và điều chúng nó thiếu thốn chính là linh khí không đủ?

Giang Nhất Ninh tiếp tục mặc kệ mấy vấn đề vừa nảy ra trong lòng, hắn lập tức bón linh phì!

Hơn một giờ sau...

Giang Nhất Ninh được tận mắt chứng kiến ba gốc linh thực kia bước thẳng vào hàng ngũ trăm năm...

Lúc sau, tứ diệp thảo đã trưởng thành chậm lại, đạt tới trăm năm 6%!

Còn xích đằng, tùng miêu, không, hiện giờ phải gọi nó là tiểu tùng thụ (cây tùng nhỏ), vẫn còn đang hát vang tiến mạnh...

Giang Nhất Ninh dứt khoát qua lại tiểu viện, lấy thêm năm thùng linh phì nữa tới!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)