Chăm Dược Viên Cầu Trường Sinh

Chương 64: Sư muội cũng có thể là chỗ dựa!!!

Chương Trước Chương Tiếp

Hắn quay đầu nói với Quỷ Nương: “Được, đợi ta đưa ngươi trở về Hắc Sơn thôn trước, ba tháng sau đi đón ngươi!”

Quỷ Nương lại một phen quỳ lạy tạ ơn.

Đạo sĩ cảm khái: “Nhân quỷ thù đồ, sao không thừa dịp này chặt đứt đi qua?”

Hòa thượng cũng chắp hai tay trước ngực nói: “A Di Đà Phật, nữ thí chủ, chân thành với bản tâm của mình, đó là trọng sinh, mong nữ thí chủ sớm ngày nhận ra!”

“Tiểu phụ đa tạ hai vị đại sư đã chỉ điểm!” Quỷ Nương lại cảm tạ một phen.

Đạo sĩ lắc đầu, không thèm nhắc lại nữa.

Sau đó, Giang Nhất Ninh nhìn về phía Phượng Ngọc Thấm: “Sư tôn, nếu không người cho hùng yêu thụ kiếm ấn trước đi?”

Phượng Ngọc Thấm hừ lạnh: “Vi sư không học loại chuyện phiền phức này!”

Lâm Không lại bị ép phải làm loại chuyện phiền phức này, hắn u oán vô cùng... nhưng bắt gặp ánh mắt Giang Nhất Ninh đang nhìn về phía chính mình, hắn đành phải bất đắc dĩ vận khởi pháp quyết!

Vậy là… đâu chỉ có một mình Quỷ Nương mới gọi là ngoài ý muốn?

Giang Nhất Ninh nhìn về phía Hùng Đại Vương: “Nhanh đi tới đây nào. Ngươi tên gì? Có tên không?”

“Ai ai, ta tên là Hùng Hữu Lực!”

Giang Nhất Ninh: “Được, Hùng Nhị, về sau ngươi tên là Hùng Lão Nhị!”

“Ừm ừm, thượng tiên ban thưởng tên thật là dễ nghe...”

Có thể rõ ràng nhận ra vẻ nịnh nọt trên mặt con gấu ấy lúc này.

Giang Nhất Ninh nghe vậy, lập tức quát lớn: “Vậy chắc ngươi cũng biết, Quỷ Nương là quỷ quái thụ ấn Thanh Vân ta?”

Hùng Đại Vương có chút chột dạ: “Ta… Ta...”

“Tiên sư, tiểu phụ đã nói cho nó nghe, nhưng nó không coi chuyện này vào đâu!”

Hùng Đại Vương một chút nóng nảy phản bác: “Nương tử... Không, đạo hữu, lúc ấy ta chỉ nói với ngươi rằng, ta cưới ngươi cũng coi như đã trở thành nữ tế (con rể) thụ ấn Thanh Vân. Thượng tiên, trong lòng ta luôn ôm ấp một mảnh chân thành với Thanh Vân...”

Phượng Ngọc Thấm không kiên nhẫn phẩy tay: “Được rồi, nhanh giải quyết đi còn trở về núi!”

..

Hết thảy đã được giải quyết xong, mọi người cũng tách nhau ra

Chờ đến khi mấy người Giang Nhất Ninh rời đi, đạo sĩ vẫn đứng trên đỉnh núi nhìn ra xa...

Hòa thượng hỏi: “Ngươi thực sự đoán mệnh cho hắn?”

Đạo sĩ gật gật đầu.

Hòa thượng khó hiểu: “Không phải ngươi... từng nói sẽ không đoán vận mệnh cho con người nữa?”

Đạo sĩ cười cười lắc đầu: “Coi như kết một phần thiện duyên đi. Có lẽ cơ duyên của ngươi và ta ở ngay trên người hắn. Ai có thể nói chính xác được?”

Nói xong, hắn quay đầu xuống núi.

“Đi thôi, còn phải trị liệu cho hổ yêu một phen, về sau để nó đi theo làm việc vặt! Còn chúng ta lại tiếp tục du lịch tứ phương...”

Trên đường trở lại Thanh Vân.

Giang Nhất Ninh hỏi: “Sư tôn, người cho Hùng Lão Nhị đi theo chúng ta làm gì?”

Phượng Ngọc Thấm tùy ý nói: “Không phải tiểu đạo sĩ đã nói nó hữu duyên với ngươi ư? Hắn là đệ tử Thiên Cơ quan, nếu phẩm tính đạt tiêu chuẩn, ngươi cũng nên kết giao thân thiết một phen, có lẽ chuyện này sẽ mang tới một chút trợ giúp cho tiên đồ ngày sau của ngươi...”

...

Ngày kế, Giang Nhất Ninh bất đắc dĩ nhìn qua tiểu sư muội.

Chỉ thấy lúc này, Hùng Đại Vương đang vâng mệnh sửa sang lại tiểu viện cho ngay ngắn, còn tiểu sư muội của hắn chẳng sợ hãi chút nào, ngược lại còn hăng hái chỉ huy nó đi làm những việc lung tung khác.

Kể cũng hay, Tiểu Nha càng chỉ huy Hùng Lão Nhị thì nhiệt tình của nó càng tăng vọt.

Thậm chí nó còn tự hào nói rằng, về sau nó đã là một con yêu có thân có phận rồi, danh hào là Thanh Vân Tiên Hùng!

Vậy là nó và Tiểu Nha đùa vui cả ngày, đùa vui tới quên cả trời đất!

Giang Nhất Ninh không khỏi nghĩ đến, nếu Hùng Lão Nhị khôi phục chân thân, chẳng phải sẽ thành câu chuyện Annie và tiểu hùng yêu của nàng (Annie và chú gấu bông Tibbers, anh hùng trong Liên Minh Huyền Thoại) ...

Hắn lắc đầu, thi thoảng những chi tiết ngắn ngủi về Lam tinh sẽ lơ đãng gian xâm nhập vào trong óc...

Một lát sau, tiểu viện lại thay đổi hình dạng.

Hiện giờ, nhà gỗ của hắn và của sư tôn được xếp thành một hàng, chờ đến khi Quỷ Nương lên núi, sẽ cho nàng và Tiểu Nha ở hai căn nhà đối diện, bên trái là nhà của Lâm Viễn và Hùng Lão Nhị, bên phải là cửa vào tiểu viện.

Quy mô càng lúc càng lớn, một dãy nhà gỗ vây quanh hai mảnh linh điền, đều ở bên trong tiểu viện.

Sau đó, Giang Nhất Ninh lại chỉ huy Hùng Lão Nhị bón phân cho đám linh dược thảo trong linh điền.

Lượng phân bón khác biệt nhưng Hùng Lão Nhị lại ghi nhớ rất cẩn thận tỉ mỉ!

Tiểu Nha cũng đi theo bên cạnh, hôm nay nàng lại không quấn quít lấy hắn đòi đi chơi.

Bỗng nhiên Giang Nhất Ninh lại phát hiện ra, có lẽ hắn đưa Hùng Lão Nhị lên núi cũng là một chuyện tốt...

Chuyện đi chơi là bớt lo rồi đấy, nhưng chuyện Tiểu Nha tu luyện, vẫn khiến người ta không sao yên tâm được.

“Tiểu Nha, nhị sư huynh của ngươi đâu? Nhanh theo nhị sư huynh cùng nhau tu luyện!”

Tiểu Nha “A” một tiếng, có chút không tình nguyện.

“Ngươi còn muốn chữa bệnh cho nương của ngươi không?”

“Muốn muốn!”

Vừa nói đến đây, Tiểu Nha lập tức bỏ chạy về nhà gỗ nhỏ.

Giang Nhất Ninh ở đằng sau, gọi với theo: “Về sau mỗi khi nhị sư huynh của ngươi tu luyện, ngươi cũng đi tu luyện, chờ đến khi nhị sư huynh rời đi, ngươi mới được ra ngoài chơi! Khi nào hết đan dược nhớ nói cho đại sư huynh.”

“Đã biết, đại tiên huynh! Ta sẽ tu luyện thật mau để chữa bệnh cho mẫu thân.”

Tiểu nha đầu mới lên núi được trên dưới một tháng, đã đột phá Luyện Khí tầng hai!

Thiên phú tốt như vậy, không quất roi một chút sao được?

Ngày sau có lẽ nàng còn thành tựu đại năng sớm hơn cả hắn nữa...

Sư muội cũng có thể là kháo sơn, dựa dẫm một chút cũng không dọa người!

Giang Nhất Ninh vừa lòng gật gật đầu, sau đó đi lên Thanh Vân đỉnh...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)