Ứng Văn Thái có chút ngượng ngùng khoát khoát tay: “Đa tạ sư huynh cất nhắc, kỳ thật ta có một mạch suy nghĩ, thật ra ngươi cũng không cần luyện ra pháp bảo lợi hại đến cỡ nào, chỉ cần đủ thực dụng là được...”
Nói xong, gã vừa nháy mắt ra hiệu vừa nói: “Ví dụ như khai sáng ra một loại pháp bảo, khiến cho tất cả đám sư tỷ sư muội, hoặc là sư huynh sư đệ đều cần dùng tới. Có loại pháp bảo này, tất cả mọi người sẽ nhớ tới ta với tư cách là Ứng Văn Thái - người sáng lập ra một loại pháp bảo nào đó.”
Vừa nghe câu này, động tác duỗi người của Giang Nhất Ninh lập tức trì trệ, sau đó hắn không khỏi bật cười nói: “Ta trực tiếp thu hồi lời đã nói trước đó, sư đệ vừa nháy mắt, ta đã cảm thấy không đơn giản rồi...”
Cáo từ!
...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây