“Đại Hắc, nhớ kỹ! Đây là sư tôn của ta, nhất định phải coi người như ta, có được không? Nghĩa là về sau không thể đánh người, đã biết chưa? Sư tôn cũng không có ác ý với ngươi đâu...”
Giang Nhất Ninh an ủi một chút... rốt cuộc Đại Hắc cũng chịu gật đầu, cảm xúc đã dần dần bình tĩnh trở lại, ừm… đương nhiên có khả năng là gã đã tiêu hao quá nhiều thi hỏa, không còn khí lực nữa rồi!
“Sư tôn, người có thể bỏ chân ra được rồi!” Giang Nhất Ninh cười ngượng ngập ngẩng đầu, lại lập tức cúi đầu, nhìn không chớp mắt!
Chờ đến lúc bàn chân sư tôn rời khỏi, hắn mới nhanh chóng nâng Đại Hắc dậy: “Đại Hắc, cánh tay ngươi bị thương rồi, có thể tự khôi phục không?”
Đại Hắc suy nghĩ một lát, mới nói: “Ăn... Ăn... Ăn... Hoa sen đen...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây