“Đương nhiên, số lượng chỉ có trăm gốc ngàn năm như vậy còn quá ít, số liệu chưa đủ để đưa vào công tác thống kê, cho ra tỷ lệ... Có lẽ cần càng nhiều hơn, để cho tu sĩ uống loại rượu nọ trong thời gian dài, giống như khi bắc nồi nấu cơm tại Lam Hỏa xuyên, rồi nhổ lên một đống cỏ, ăn như vậy trong khoảng thời gian dài!”
“Chẳng qua muốn biến loại cỏ ngàn năm như vậy trở thành một món ăn thường ngày... Nghĩ thôi cũng biết không thể thực hiện được rồi. Ta nghe nói, bởi vì Hỏa Lạt Thảo sinh trưởng tại nơi có địa hỏa, nên muốn ươm trồng chúng nó đến lúc chín muồi, thì ngoài linh phì, còn cần dùng đan hỏa dục dưỡng...”
Phan Nam Sinh nhanh chóng kể lại những điều mình biết cho đám người Giang Nhất Ninh nghe.
“Kỳ thật cũng có người kiên nhẫn ươm trồng thứ này thật lâu, sau khi dùng loại ngàn năm ủ rượu, đã bán ra bên trong tông môn. Cũng có mấy người ưa chuộng loại rượu này, thường xuyên uống nó trong khoảng thời gian khá dài, nhưng về sau khi bọn họ đột phá Thần Ý cảnh, chúng ta cũng không xác định được, loại chuyện này có liên quan gì tới ngàn năm Hỏa Lạt Thảo hay không!”
Nghe đến đây, tâm tư của Giang Nhất Ninh bắt đầu lung lay... Không cần biết loại cỏ này có trợ giúp gì cho quá trình đột phá Thần Ý cảnh hay không, cứ triển khai suy nghĩ của mình trước đã, lỡ như thứ này hữu dụng thì sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây