Hắn lại vội vàng cam đoan: “Sau khi trở về núi, trong một tháng, đệ tử sẽ giữ lại cho sư tôn ít nhất là bốn vò Hầu Quả tửu. Còn chuyện này, kính nhờ người. Lại nói, chuyện này cũng chỉ là nhất cử lưỡng tiện (một công đôi việc) với sư tôn thôi mà...”
Phượng Ngọc Thấm hừ lạnh một tiếng: “Lần sau không thể đưa ra loại lý lẽ này nữa!”
Giang Nhất Ninh lập tức vui vẻ cười rộ lên: “Tuân mệnh!”
Hắn nhìn thấy sư tôn chuẩn bị rời đi, lại nói rất nhanh: “Sư tôn, đệ tử còn có một kiến nghị nho nhỏ, chúng ta cần giữ vững hình tượng một chút, dù sao hiện giờ, người đang ở trên đại hội, cũng không phải nằm uống rượu trên ván giường trong nhà gỗ nhỏ của mình...”
Đôi mắt đẹp của Phượng Ngọc Thấm mở to, đầy giận dữ: “Hiện giờ ngươi còn muốn quản lý cả vi sư? ! !”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây